Trang chủ > Lớp 4 > Soạn Tiếng Việt lớp 4 > Tập làm văn: Miêu tả con vật (trang 149 sgk Tiếng Việt 4)

Tập làm văn: Miêu tả con vật (trang 149 sgk Tiếng Việt 4)

Bài làm 1: Tả về con mèo

"Meo! Meo! Meo! " Em vừa về đến nhà, chú mèo Bông Bông đã liền chạy ra đón và quấn lấy chân em và bày tỏ thái độ mừng rỡ. Bông Bông là chú mèo mà ba đã xin ở nhà một người bạn thân của ba về cho em khi em tròn tám tuổi.

Chú mèo có bộ lông màu trắng muốt nên em đã đặt tên cho nó là Bông Bông. Khi mới được bố đưa về chú chỉ to chừng chai nước suối Lavi loại nhỏ. Một năm sau chú đã to lớn phổng phao, thân hình to bằng chiếc bình thủy Rạng Đông. Bông Bông có cái đầu tròn xoe rất đáng yêu và ngộ nghĩnh chỉ to bằng quả bóng nhựa của em. Đôi tai nó rất thính. Chỉ một tiếng động nhỏ cũng khiến chú phát hiện ra được nó phát ra từ hướng nào. Đôi mắt của chú tròn trong xanh như màu nước biển và tròn vành vạnh. Cái mũi của Bông Bông nhỏ xíu có phơn phớt màu hồng và lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Hai bên mép của chú là bộ ria trắng như cước vểnh lên mỗi khi chú đánh hơi thấy con mồi. Thân của Bông bông dài và thon thả. Trông chú mềm mại như những diễn viên xiếc. Mỗi khi Bông Bông vươn vai thì cái đuôi của nó cong lên trông giống như hình một dấu ngã. Bộ lông của nó dày, mịn và mềm mại như nhung vậy. Bàn chân của nó phía dưới có nệm thịt dày và có màu hồng nhạt, giúp chú di chuyển nhẹ nhàng mà không gây ra tiếng động. Ngón chân của Bông Bông có trang bị móng dài sắc ngọt. Những lúc vui chú thường dùng chân cào cào vào người, em có cảm giác nhồn nhột.

Ban ngày, Bông Bông như một cậu ấm hiền lành và rất thích nhõng nhẽo. Nhưng khi về đêm, chú lại như một anh trinh sát lành nghề hoạt bát vô cùng. Chú thường đi vòng quanh nhà rồi sau đó dừng lại ở những chỗ mà chú thường thấy là chuột bò đến.

Buổi sáng, khi nắng vàng chiếu khắp sân, Bông Bông nằm cạnh gốc cau, để lộ cái bụng trắng hồng, mắt lim dim nhìn những áng mây trắng đang lững lờ trôi trên nền trời xanh cao vời vợi, mới đáng yêu làm sao. Có lúc Bông Bông giơ chân lên miệng liếm liếm rồi ngồi xổm dậy, rồi lấy chân quẹt quẹt cái mặt như người gãi ngứa.

Em rất quý Bông Bông vì từ khi có nó, em cảm thấy rất vui như có thêm một người bạn luôn ở cạnh. Và điều vui hơn cả là lũ chuột tự nhiên đã biến đi đâu mất. Nó đúng là một con vật đáng yêu mà hữu ích.

Bài làm 2: Miêu tả con gà trống

Phương Đông vừa mặt trời vừa nhú lên. Bỗng, một tiếng gáy vang động như xé tan màn sương sớm. Đó là chính tiếng gáy của chú gà trống nhà em.

Nhà em nuôi nhiều gà lắm, có đến hàng chục con, nhưng duy nhất chỉ có một chú gà trống là khác giống. Nó thuộc giống gà pha, to khỏe lực lưỡng như một đô vật ngoại hạng. Chú khoác trên mình chiếc áo màu đỏ tía. Hai cánh và đuôi có pha màu xanh biếc. Đầu chú to chỉ bằng nắm tay của em, chiếc mào màu đỏ chót lúc nào cũng rung rinh trên đầu. Đôi mắt nó tròn xoe và long lanh như hai hạt nhãn. Cái mỏ khoằm khoằm và có màu vàng sậm. Đôi chân màu vàng nghệ và có cựa sắc và nhọn. Hai cái cánh của nó to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Cái đuôi có nhiều màu sắc nhưng nổi bật hơn cả là màu đen, xanh trông lúc nào cũng cong cong như hình lưỡi liềm.

Trong sinh hoạt hằng ngày, có lẽ chú là con gà có lòng độ lượng bao dung nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân chú đều chạy đến ăn nhưng thương không tranh giành với những con gà khác. Thậm chí khi tìm được miếng mồi ngon chú cũng chia năm sẻ bảy cho những con gà mái cùng bày

Em rất yêu mến chú gà trống này. Chú giống như một chiếc đồng hồ báo thức ở xóm em, thúc mọi người dậy đúng giờ để kịp giờ đi làm, và đến trường.

Bài làm 3: Miêu tả con chó

Con chó nhà em tên là Lai, cái tên mà em đã đặt cho nó khi nó còn bé tí tẹo. Ba em bảo: "Giống chó này quý lắm đấy con ạ! Ba dặn dò em nhiều lần, vì nhà mình là chỗ thân thiết nên bạn của bố mới ưu tiên cho mình con Lai này đấy, con ráng mà nuôi dạy nó cho tốt nhé".

Mới đó mà đã hơn một năm rồi, con Lai lớn lên từng ngày. Càng lớn cu cậu trông càng đẹp mã. Ở xóm em chỉ có một mình Lai mới có bộ lông khác biệt, lằn vằn những sọc nâu, trắng và xám y như một con hổ bé trên màn hình nhỏ vậy. Cái đầu của nó trông giống như cái yên xe đạp của em với hai cái tai lúc nào cũng úp về phía trước. Đôi mắt của nó thì trong xanh như màu da trời toát lên vẻ tinh khôn và nhạy cảm của loài chó bẹc giê mà các chú công an vẫn thường nuôi dạy. Cái mũi của Lai có màu nâu đen, có hai cái lỗ nho nhỏ chỉ bằng ngón tay út của em nhưng khả năng đánh hơi của nó cực giỏi.

Tối đến, Lai thường nằm ngủ ở ngoài hiên để trông nhà. Không biết trong suốt cả một đêm dài như vậy nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nhỏ nào cũng không thể qua được chú. Có một lần nọ, tên trộm lẻn vào nhà em định bưng đi một chậu kiểng quý bố trồng ở trước sân nhà. Lai từ bậc cửa phóng ra, sủa mấy tiếng thật to. Thấy động tên trộm liên chạy tháo thân. Lai biết đó là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi lao thẳng vào tên trộm, nhưng cũng may nó chỉ cắn rách quần của tên trộm, khiến tên trộm sợ khiếp vía

Lai khôn ngoan và rất lanh lợi nên cả nhà em đều rất quý nó. Mỗi lần có món gì ngon, nhất là có mấy cục xương hầm, em đều để dành cho Lai. Lai đều vui mừng và ăn ngon lành.