Trang chủ > Lớp 4 > Soạn Tiếng Việt lớp 4 > Kể chuyện: Lời ước dưới trăng (trang 69 sgk Tiếng Việt)

Kể chuyện: Lời ước dưới trăng (trang 69 sgk Tiếng Việt)

Câu 1 (trang 69): Dựa vào các tranh vẽ đã cho, kể lại các đoạn câu chuyện

Giải đáp:

1. Bức tranh 1: Ở quê nội nhà tôi có một phong tục rất đáng quý. Tất cả các cô gái trong làng khi tròn mười lăm tuổi sẽ đươch cha mẹ dẫn đến hồ Hàm Nguyệt nằm trong khuôn viên chùa làng để rửa mặt bằng nước hồ. Cô gái có thể nói lên điều ước của mình dưới ánh trăng của ngày rằm tháng Giêng. Nghe nói, lời nguyện ước của các cô gái sau này rất nhiều đều ứng nghiệm

2. Bức tranh 2: Năm nay, đúng vào cái đêm thiêng liêng ấy bà nội tôi đã gọi chị gái tôi về thực hiện phong tục này. Sau khi chị gái tôi đi rồi, tôi tò mò nên đi theo và vô tình gặp chị Ngàn ở ngõ. Chị Ngàn trạc tuổi chị gái tôi nhưng bị khiếm thị từ nhỏ. Chị Ngàn vốn xinh đẹp và ngoan ngoãn. Thấy chị dò dẫm đi một mình trông rất tội nghiệp, tôi đã tiến đến và giúp chị đi

3. Bức tranh 3: Khi hai chị em đến hồ, không khí ở đây vẫn tĩnh mịch và có gì đó rất hiêng liêng. Tôi dẫn chị Ngàn đến bên mép hồ. Sau đó, chị quỳ xuống vốc làn nước đầm ánh trăng áp lên mặt chị rồi chấp hai tay lên ngực mà thầm cầu nguyện:

- Con ước gì... mẹ chị Thanh Mai... bác hàng xóm bên cạnh nhà con mau hết bệnh

Nói xong, chị liền đứng dậy, gương mặt chị phấn khởi tươi vui và tràn đầy thật hạnh phúc. Còn tôi thì đứng chôn chân ở đó vì sự ngỡ ngàng trước lời cầu nguyện của chị Ngàn. Tại sao chị ấy không ước điều gì đó cho mình mà lại dành điều ước ấy cho người hàng xóm.

4. Bức tranh 4: Tôi dẫn chị Ngàn về trong lặng lẽ và đầy phân vân. Về đến nhà, chị Ngàn xiết chặt tay tôi và nói:

- Em ạ, nhà chị Thanh Mai xóm mình là hộ nghèo nhất làng. Năm ngoái chị Thanh Mai tròn mười lăm tuổi. Vào đêm rằm tháng Giêng, mẹ chị ấy cũng đổ bệnh, chị ấy phải ở bên cạnh chăm sóc mẹ suốt đêm. Khi mặt trăng đã tàn, biết mình không còn cơ hội nói điều ước của mình, chị ấy đã bật khóc nức nở. Nay mẹ chị ấy vẫn chưa hết bệnh, chị dành điều ước thay cho chị Thanh Mai. Chị mồ côi mẹ nên chị rất hiểu nỗi bất hạnh khi không có mẹ ở bên

Cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra. Chị Ngàn ơi, khi nào em tròn mười lăm tuổi, em sẽ...

Ý nghĩa của câu chuyện trên: Chuyện kể về một cô bé có một tấm lòng nhân hậu bao la, luôn nghĩ về người khác trước bản thân mình