Trang chủ > Lớp 4 > Soạn Tiếng Việt lớp 4 > Kể chuyện: Một nhà thơ chân chính (trang 40 sgk Tiếng Việt 4)

Kể chuyện: Một nhà thơ chân chính (trang 40 sgk Tiếng Việt 4)

Câu 1 (trang 40): Kể lại toàn bộ câu chuyện

Giải đáp:

1. Ngày xưa ở một vương quốc có tên Đa- ghét –xtan có một ông vua nổi tiếng tàn bạo, cuộc sống của nhân dân nơi đây hết sức lầm than. Trương thảm cho cảnh ấy, dân chúng đã phản ứng bằng cách truyền đi một bài hát có giai điệu và nội dung thống thiết, lên án thói bạo tàn của vị vua cai trị và phơi bày nỗi thống khổ của người dân. Bài hát này đã lọt đến tai vua. Ngài ra sức lùng bắt cho bằng được người sáng tác bài hát ấy nhưng không thể nào bắt được. Cuối cùng nhà vua đã ra lệnh bắt giam tất cả các nhà thơ và nghệ nhân hát rong.

2. Ba hôm sau, nhà vua bắt mỗi người phải hát cho vua nghe một bài hát do chính họ sáng tác. Ai cũng hát lên những bài hát ca ngợi nhà vua. Duy chỉ có ba nhà thơ là giữ im lặng. Vua lệnh thả tất cả những người đã hát các ca khúc ca ngợi vua còn tống giam vào ngục tối ba nhà thơ giữ im lặng. Ba tháng sau nhà vua đã cho giải họ tới và phán "Giờ thì các ngươi sẽ hát cho ta nghe chứ! " Một trong ba người ngay lập tức cất cao lời ca ca ngợi nhà vua. Nhà thơ ấy đã được vua được thả ra ngay. Còn hai người kia được đưa đến giàn thiêu. Vị vua phán "Đây là cơ hội cuối cùng để các ngươi tự cứu sống mình. Hãy hát lên " Một trong hai người đã vội cất tiếng hát ca tụng nhà vua, và người ấy cũng được vua tha ngay. Còn người cuối cùng vẫn giữ im lặng. Nhà vua tức giận và hét lên " Trói hắn lại! Nổi lửa lên cho ta!

3. Mặc dù bị trói chặt vào giàn hỏa thiêu nhưng nhà thơ vẫn cất tiếng hát vang vọng khắp nơi để lên án tội ác của nhà vua. Đó chính là bài ca đã được người dân lưu truyền khắp đất nước. Khi ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội. Nhà vua liên bất ngờ thét lên: "Dập lửa ngay! Cởi trói cho ông ta. Trẫm không thể mất đi một nhà thơ chân chính độc nhất của đất nước này! "

Ý nghĩa câu chuyện trên:

Ca ngợi nhà thơ chân chính của vương quốc Đa- ghét- xtan đã sẵn sàng hi sinh tính mạng chứ nhất định không nói sai sự thật. Chính hành động dũng cảm và khí phách ấy của nhà thơ đã khiến một vị vua nổi tiếng tàn bạo phải cảm động, khâm phục và kính trọng. Sau đó nhà vua cũng thay đổi thái độ.