Tập đọc: Ông Trạng thả diều (trang 105 sgk Tiếng Việt 4)
Chuyện kể về vị Trạng nguyên tên Nguyễn Hiền. Khi còn nhỏ, ông đã nức danh thông minh, hiếu học và rất thích thả diều. Tuy nhà nghèo không được đi học, nhưng ông vẫn tự học bằng những vật dụng xung quanh mình, vẫn giữ thú vui thả diều. Ông lên kinh đi thi và đỗ Trạng nguyên năm ông mười ba tuổi.
Câu 1 (trang 105): Tìm những chi tiết trong đoạn văn nói lên tư chất thông minh của Trạng nguyên Nguyễn Hiền?
Giải đáp:
Đó là những chi tiết dưới đây:
- Học đến đâu hiểu ngay tới đó và có thể nhớ rất nhanh và lâu
- Có hôm học thuộc hai mươi trang sách mà vẫn có thì giờ đi thả diều.
Câu 2 (trang 105): Nguyễn Hiền ham học và chịu thương chịu khó như thế nào?
Giải đáp:
Vì nhà nghèo quá nên phải bỏ học. Mỗi lần đi chăn trâu, dù mưa gió thế nào ông cũng đứng bên ngoài lớp nghe giảng nhờ. Tối đến lại đợi bạn học xong rồi mới mượn vở về học.
Sách của Nguyễn Hiền chính là lưng trâu, là trên nền cát. Bút là các ngón tay hay những mảnh gạch vụn, đèn là vỏ trứng gà thả đom đóm vào trong. Nếu có kì thi Nguyễn Hiền làm bài vào lá chuối khô rồi nhờ bạn xin thầy chấm hộ.
Câu 3 (trang 105): Tại sao chú bé Nguyễn Hiền được gọi với cái tên là " ông Trạng thả diều"?
Giải đáp:
Người ta gọi cậu bé Nguyễn Hiền là ông Trạng thả diều, vì cậu bé Hiền đỗ trạng năm 13 tuổi và là một cậu bé nổi tiếng là ham chơi diều
Câu 4 (trang 105): Câu thành ngữ hoặc tục ngữ nào đã cho, thể hiện đúng ý nghĩa của câu chuyện trên
Giải đáp:
Chọn b: Có chí thì nên
Nội dung: Câu chuyện trên nhằm ca tụng cậu bé Nguyễn Hiền là người thông minh, có chí đã đỗ Trạng Nguyên năm 13 tuổi- một Trạng nguyên trẻ tuổi nhất trong lịch sử nước Việt Nam
Bài trước: Tiết 8 (trang 101 sgk Tiếng Việt 4) Bài tiếp: Chính tả (Nhớ - viết): Nếu chúng mình có phép lạ (trang 105 sgk Tiếng Việt 4)