Trang chủ > Lớp 8 > Soạn Văn 8 (ngắn nhất) > Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm (trang 84 Ngữ văn 8 tập 1)

Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm (trang 84 Ngữ văn 8 tập 1)

a. Em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

Một ngày đẹp trời, em đang chăm chỉ quét dọn, lau nhà thì bỗng đâu một âm thanh lớn gây hoang mang phát ra ở dưới chân em: “Choang! ”. Ôi không! Không thể cứu vãn được nữa rồi, chiếc bình hoa cổ lọ có hoa văn rất đẹp đã bị vỡ. Đó là chiếc bình hoa bà nội em rất yêu thích. Bà là người hiền hậu, bà sẽ không trách mắng hay quát nặng lời với cháu. Nhưng em cứ có cảm giác tội lội khiến em không thể yên lòng được.

b. Em giúp một bà cụ sang đường vào lúc đông người và nhiều phương tiện giao thông đi lại.

Chiều đã tắt nắng, đường phố rất đông xe cộ đi lại. Bên lề đường phía bên kia, em thấy có một bà cụ tóc bạc, lưng cong đang chống gậy đứng đó và quan sát hết bên này đến bên kia đường. Bà đứng ở phần đường dành cho người đi bộ, nhưng nhìn dòng xe tấp nập đi lại khiến bà sợ không dám đi sang. Thấy vậy, em liền nhanh nhẹn đi qua đường, lại gần bà và nắm lấy khuỷu tay bà: “Để cháu giúp bà sang đường nhé! ”. Bà nở nụ cười thật hiền hậu: “Ôi! cám ơn cháu bé nhé! Cháu thật là đứa trẻ ngoan! ”. Thế là em dắt tay bà đi qua đường khi đèn xanh sáng. Giúp được bà, em cảm thấy rất vui. Về nhà em còn khoe chuyện này với mẹ.

c. Em nhận được một món quà bất ngờ vaò dịp sinh nhật hay ngày lễ, tết

Hôm nay em đã bước sang một tuổi mới với biết bao mơ ước và hi vọng. Buổi tối nay thật tuyệt vời. Các bạn tới chúc mừng sinh nhật em. Mọi người cùng ăn bánh sinh nhật, hát bài hát mừng sinh nhật em, và còn tặng em rất nhiều món quà mà em thích nữa. Nhưng sinh nhật năm nay đối với em rất đặc biệt vì một người đặc biệt đã tặng em món quà đặc biệt. Đó là chính bố em. Đã ba năm qua em không được ở cạnh bố. Bố đi làm việc xa nhà, sang tận Thụy Điển, vì thế em không được ở bên cạnh bố và được bố quan tâm chăm sóc. Trong ánh đèn buổi tối mập mờ, hình dáng bố dần dần hiện ra với dáng người quen thuộc. Em đã bất ngờ và vui sướng đến phát khóc. Em chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy bố. Bố ôm em vào lòng và nói: “Con gái bé nhỏ của bố”. Thật sự đây là một món quà thật bất ngờ. Bố chính là món quà ý nghĩa nhất mà em mong chờ suốt ba năm qua.

Luyện tập

Câu 1:

Đóng vai nhân vật ông giáo và kể lại giây phút lão Hạc sang báo tin đã bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ:

Vừa nhìn thấy tôi, lão Hạc làm bộ vui vẻ. Nhưng rồi lão đi vào câu chuyện:

- Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!

Hóa ra lão đã bán con chó mà lão luôn yêu quý và xem nó như một người bạn. Lão không thể kìm nén nổi xúc động, khuôn mặt nhăn nhúm ép hai dòng nước mắt trào ra. Rồi lão lại bật khóc nức nở. Tôi nhìn lão xót xa mà không giúp được gì.

Câu 2: So sánh đoạn văn của Nam Cao với đoạn văn mình viết:

- Đoạn văn của nhà văn Nam Cao kết hợp yếu tố biểu cảm, miêu tả ở phần tả tâm trạng qua gương mặt và tiếng khóc của lão Hạc.

- Việc kết hợp biểu cảm và miêu tả trong lời kể đã khiến cho hình ảnh của lão Hạc đầy đau đớn khi phải bán đi con chó mà lão yêu quý.