Đi bộ ngao du (Soạn văn 8)
- Phần 1: Từ đầu đến "nghỉ ngơi": đi bộ ngao du và tự do thưởng ngoạn.
- Phần 2: Tiếp đến "Tốt hơn": đi bộ ngao du để mở mang vốn kiến thức.
- Phần 3: Phần còn lại: đi bộ ngao du giúp sức khỏe và tinh thần tốt hơn.
Câu 2: Về trật tự trong các luận điểm của văn bản trên, tùy ở quan điểm của mỗi người xem cái nào quan trọng hơn thì đặt lên đầu (có thể sắp xếp luận điểm 3 hoặc luận điểm 3 lên trước đều được).
Đối với Ru-xô, từ nhỏ đã bị chủ xưởng mắng chửi, đánh đập, lại còn phải đi ở đợ cho người ta để kiếm cái ăn nên ông luôn khao khát có được tự do. Chính vì vậy, ông đã đưa luận điểm đi bộ mang lại sự tự do đặt lên trước là điều dễ hiểu. Từ nhỏ, ông đã khao khát học nhiều tri thức nhưng hầu như ông không được học hành, cả đời ông phải nỗ lực thông qua việc tự học. Ông lập luận trau dối vốn kiến thức không thông qua sách vở mà thông qua thực tiễn cuộc sống sinh động, ông xếp các luận điểm lợi ích đi bộ để trau dồi thêm kiến thức ở vị trí thứ 2.
Câu 3: Chuyển đổi cách xưng hô từ "ta" thành "tôi" để tạo nên tính đa thanh, đa điệu và tìm sự đồng cảm nơi người đọc.
Câu 4: Thông qua bài văn nghị luận, người đọc có thể tìm thấy hình dáng của nhà văn Ru-xô. Ông là một con người vô cùng giản dị, yêu mến thiên nhiên và quý trọng tự do.