Trang chủ > Lớp 9 > Soạn Văn 9 (siêu ngắn) > Soạn bài: Ôn tập làm văn (tiếp theo) (trang 220 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1)

Soạn bài: Ôn tập làm văn (tiếp theo) (trang 220 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1)

Câu 7 (trang 220 Ngữ Văn lớp 9 Tập 1):

* So sánh văn bản đã học ở lớp 9 với văn bản tự sự ở lớp dưới:

- Giống nhau: Đều tạo nên một chuỗi sự việc, sự việc này dẫn đến sự việc kia, dẫn đến kết thúc nhằm nêu lên một ý nghĩa

- Khác:

+ Văn bản tự sự ở lớp 6 tồn tại độc lập một phương thức riêng.

+ Văn tự sự ở lớp 8 có sự kết hợp với biểu cảm và miêu tả nhưng chủ yếu là miêu tả ngoại hình, hành động nhân vật.

+ Đến lớp 9, văn tự sự kết hợp cả lập luận, biểu cảm, miêu tả (cả miêu tả nội tâm).

Câu 8 (trang 220):

- Trong một văn bản có đủ các yếu tố miêu tả, biểu cảm, nghị luận mà vẫn gọi đó là văn bản tự sự bởi vì: các yếu tố đó chỉ bổ trợ giúp làm nổi bật đối tượng miêu tả.

- Trong thực tế, ít có những văn bản chỉ tồn tại một phương thức biểu đạt duy nhất.

Câu 9 (trang 220):

Câu 10 (trang 220):

- Bài tập làm văn tự sự của học sinh vẫn phải có đủ ba phần bởi vì học sinh đang trong giai đoạn luyện tập bố cục cơ bản để học tập, hoàn thiện hơn về kĩ năng. Khi có kĩ năng tốt thì mới có thể sáng tạo và thay đổi.

Câu 11 (trang 220):

- Những kiến thức và kĩ năng về kiểu văn bản tự sự của phần Tập làm văn giúp học sinh hiểu rõ hơn đặc điểm nghệ thuật, nội dung tác phẩm, giúp học sinh thực hiện tốt hơn yêu cầu đọc - hiểu các tác phẩm văn học tương ứng.

- Ví dụ: Những đoạn độc thoại, độc thoại nội tâm, miêu tả nội tâm trong tác phẩm Làng của Kim Lân đã giúp người đọc hiểu được tâm trạng, tính cách của nhân vật ông Hai; vai người kể chuyện trong Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng giúp làm rõ hơn nội dung tư tưởng và làm tăng thêm chất chân thực của tác phẩm.

Câu 12 (trang 220):

- Những kiến thức và kĩ năng về các tác phẩm tự sự của phần Đọc - hiểu văn bản và phần Tiếng Việt tương ứng giúp các em hiểu sâu hơn lí thuyết trong việc viết bài văn tự sự, để các em có thể vận dụng sáng tạo cho bài viết của mình.

- Ví dụ: Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long có sự kết hợp các yếu tố trữ tình, bình luận với tự sự.