Trang chủ > Lớp 8 > Soạn Văn 8 (siêu ngắn) > Soạn bài: Luyện tập đưa các yếu tố tự sự và miêu tả vào bài văn nghị luận (trang 125 Ngữ văn 8 tập 2)

Soạn bài: Luyện tập đưa các yếu tố tự sự và miêu tả vào bài văn nghị luận (trang 125 Ngữ văn 8 tập 2)

II. Luyện tập trên lớp

1: Định hướng làm bài

2: Xác lập luận điểm

Nên đưa vào bài làm những luận điểm sau:

a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn không còn giản dị nữa mà đã có nhiều thay đổi, không lành mạnh như trước nữa.

b) Việc chạy theo “mốt” ăn mặc đó dẫn đến nhiều tác hại (làm lãng phí thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu tới kết quả học tập, gây tốn kém cho bố mẹ).

c) Các bạn đang lầm tưởng rằng ăn mặc theo mốt như vậy sẽ làm cho mình trở thành người “sành điệu”, “văn minh”.

e) Việc ăn mặc cần phải phù hợp với thời đại nhưng cũng cần phải lành mạnh, phù hợp với lứa tuổi, với hoàn cảnh sống và với truyền thống văn hóa của dân tộc.

3: Sắp xếp luận điểm

a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn không còn giản dị nữa mà đã có nhiều thay đổi, không lành mạnh như trước nữa..

c) Các bạn đang lầm tưởng rằng ăn mặc theo mốt như vậy sẽ làm cho mình trở thành người “sành điệu”, “văn minh””.

b)Việc chạy theo “mốt” ăn mặc đó dẫn đến nhiều tác hại (làm lãng phí thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu tới kết quả học tập, gây tốn kém cho bố mẹ).

4: Vận dụng yếu tố miêu tả và tự sự

Nên sử dụng các yếu tố tự sự và miêu tả vào trong quá trình lập luận của mình, điều này có tác dụng giúp cho lập luận thêm thuyết phục và sinh động hơn.

a. Việc đưa miêu tả vào giúp ta hình dung được thực trạng ăn mặc không lành mạnh, lố lăng của giới trẻ hiện nay

b. Việc sử dụng yếu tố tự sự vào đoạn văn cũng giúp ta có thể so sánh được tâm lí chạy theo “mốt” của giới trẻ với sự thích học đòi làm sang của ông Giuốc Đanh, từ đó làm nổi bật được những tác hại của xu hướng ăn mặc phản cảm, lố lăng của thanh niên hiện nay.

5:

Bệnh vô cảm đang là một căn bệnh ác tính và ngày càng phát triển mạnh mẽ trong xã hội hiện nay. Tôi đã từng chứng kiến cảnh người ta xúm nhau đứng xem một vụ tai nạn mà không ai muốn giúp đỡ họ, thậm chí là gọi một cuộc điện thoại để báo cấp cứu. Tôi đã rất bàng hoàng khi xem một số video về thanh niên nam đánh một cô gái, nhưng tuyệt nhiên những người xung quanh không một ai đáp lại lời cầu cứu của cô gái. Thật đáng buồn làm sao! Chúng ta đang dần dần đánh mất đi sự tôn quý của con người đó là chính tình yêu thương. Họ đứng xem chỉ vì tò mò, để chỉ trỏ, để bàn tán. Họ không nghĩ rằng người ta cần họ giúp. Họ sợ bị liên lụy. Đấy cũng chính là lúc căn bệnh vô cảm đã và đang xâm chiếm tâm hồn chúng ta.