Tả thầy cô giáo mà em yêu quý
Đối với những em nhỏ hay như chúng tôi, là học sinh tiểu học, cô giáo như là một người mẹ hiền thứ hai vậy. Tôi vẫn còn nhớ như in hình ảnh của cô Thùy, là cô giáo đầu tiên của tôi. Tôi vẫn nhớ như in cái nắm tay của cô khi tôi mới bước vào khung cửa lớp Một với biết bao niềm bỡ ngỡ.
Cô Thùy thường mặc áo dài truyền thống mỗi khi đến trường. Với vóc dáng thanh mảnh, lại kết hợp với chiếc áo dài duyên dáng, trông cô thật giống như cô tấm bước ra từ truyện cổ tích. Mái tóc của cô dài ngang lưng và đen nhánh. Cô thường thả tóc nên nhìn cô lại càng thướt tha và toát lên vẻ đẹp đặc trưng của người con gái đất Việt. Gương mặt trái xoan và nụ cười rạng rỡ khiến cô lúc nào trông cũng vui tươi. Đôi mắt đen, sáng toát lên vẻ thông minh. Miệng cô rất xinh, đặc biệt là mỗi khi cười thì để lộ hàm răng trắng với chiếc răng khểnh. Hai cái má lúm đồng tiền cũng lúng liếng mỗi khi cô cười.
Khi tôi học lớp 1, cô Thùy cũng mới hơn hai mươi tuổi. Nhìn cô trẻ trung, xinh đẹp và đặc biệt là có tâm huyết với học sinh. Mỗi khi cô đến bên bàn học của tôi để chỉ bài cho tôi, cô đặt bàn tay lên bàn tôi. Tôi nhìn thấy bàn tay cô rất đẹp, những ngón tay đều và thon dàu hình búp măng. Cũng có thể vì thế mà chữ cô cũng rất đẹp. Cô có một giọng nói trầm ấm, truyền cảm giúp chúng tôi có thể nghe rất rõ những gì cô giảng. Chính vì lòng nhiệt tình, tấm huyết và tình cảm cô dành cho học trò mà có nhiều học sinh của cô, và như tôi cũng vậy, đều cảm thấy yêu mến cô ngay cả khi không còn được học với cô.
Tôi rất quý cô Thùy. Tôi luôn nhớ về cô, nhớ về những ấn tượng đầu khi tôi được học với cô. Tôi cũng luôn biết ơn cô đã dìu dắt tôi trong những ngày đầu đến trường.
Bài trước: Tả bố của em Bài tiếp: Bài văn Tả bác lao công hay nhất