Trang chủ > Lớp 4 > Văn mẫu lớp 4 > Tả bố của em

Tả bố của em

Đối với mỗi chúng ta, ai cũng có một tình yêu thương dành cho những người sinh ra mình. Người ta vẫn nói "Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra". Đã có rất nhiều nhà thơ ca ngợi tình yêu thương của mẹ dành cho con. Và cũng tất nhiên có công ơn của cha đối với con cái cũng không thể kể hết.

Ba tôi năm nay đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng trông gương mặt ba còn rất trẻ, phong độ. Dáng người ba cao, thân hình khỏe khoắn và cân đối. Làn da ba ngăm ngăm nên trông ba lại càng khỏe khoắn hơn. Gương mặt của ba có lúc rất thân thiện, lúc điềm đạm, nhưng cũng có lúc rất nghiêm nghị. Vầng trán cao khiến ba toát lên vẻ thông minh. Chiếc mũi cao, thẳng tắp, hơi phồng ở cánh mũi lại càng lộ rõ vẻ anh minh. Đôi mắt ba màu nâu đen, một mí, lúc nào cũng tràn ngập tình yêu thương khi nhìn anh em chúng tôi. Tôi thích nhất là nụ cười của ba, rất tươi và rạng rỡ. Đôi môi ba hình trái tim nên mỗi khi ba cười lại lộ ra hàm răng trắng tinh, và đặc biệt là chiếc răng khểnh.

Có một lần, anh em tôi đang ngồi chơi ghép hình, chúng tôi chạy đuổi nhau khắp nhà và không may tôi bị ngã. Trán tôi đập vào thành giường. Lúc ấy, tôi cảm thấy rất đau bởi trán đã xước một miếng lớn, sưng to và chảy máu. Dù tôi rất đau nhưng chỉ dám kêu lên một tiếng rồi nín lặng vì sợ ba la mắng. Em trai tôi thấy trán tôi bị chảy máu sợ quá nên chạy xuống gọi ba. Ba chạy lên nhìn tôi với ánh mắt đầy lo lắng. Tôi sợ bị măngs nên cứ dùng tay giữ vết thương và cúi gằm mặt xuống để sẵn sàng chịu trận. Nhưng ba không nói gì rồi vội mở tủ thuốc ra, lấy mấy dụng cụ y tế để sơ cứu cho tôi. Ba là một chiến sĩ cảnh sát phòng cháy chữa cháy vậy nên những việc này có lẽ cũng không làm khó ba được. Sau khi sát trùng vết thương, ba nhẹ nhàng băng bó vết thương cho tôi. Lúc này, tôi mới nhìn kỹ mái tóc ba, giờ đây đã lấm tấm bạc. Tôi bỗng thấy nghẹn ở cổ, và nghĩ rằng ba đã hi sinh cho gia đình rất nhiều. Đúng lúc đó mẹ tôi đi chợ về, em tôi kể lại tất cả sự việc. Mẹ nhẹ nhàng khiển trách anh em tôi nghịch mà không cẩn thận. Tôi đang đau nghe thấy mẹ nói liền òa khóc. Bỗng nhiên, ba khoác tay lên vai tôi rồi an ủi tôi. Tôi lại càng thêm nức nở vì thấy ba mẹ rất yêu thương chúng tôi. Giờ tôi mới hiểu, ba không phải là một người quá nghiêm khắc, mà ba cũng rất giàu tình thương và luôn che chở cho các con.

Từ khi sinh ra tôi cho đến nay, ba cũng là một người luôn đồng hành cùng tôi, cũng như mẹ luôn bên cạnh chăm sóc tôi. Sau sự việc này, tôi cảm thấy yêu thương ba nhiều hơn.