Bài văn Tả bác bảo vệ trường em hay nhất
Bác bảo vệ trường em tên là Hùng. Năm nay, bác đã hơn 50 tuổi nhưng khi mặc bộ quần áo bảo vệ màu xanh dương trông bác có vẻ trẻ hơn nhiều. Người bác cao và hơi gầy với nước ngăm ngăm toát lên vẻ khỏe khắn. Dù đã ngoài 50 tuổi nhưng tóc bác vẫn đen, chỉ thi thoảng có vài sợ tóc bạc. Lông mày bác rất đen, rậm với vầng trán cao và đôi môi dầy. Mỗi khi bác cười hàm răng vàng ố vì hơi thuốc lá lại lộ ra. Trên gương mặt bác em ấn tượng nhất là đôi mắt. Hai mắt vác màu nâu vẫn còn sáng, bác chưa cần phải đeo kính lão như ông em. Đôi mắt của bác hiện lên sự trìu mến và gần gũi.
Bác luôn vui cười, niềm nở với học sinh chúng em. Dù là buổi trưa hè nắng gắt phải đứng trực ngay ở cổng trường, hay là những chiều mùa đông, mưa lạnh gió rét mà bác vẫn luôn vui vẻ hoàn thành tốt công việc của mình. Bác Hùng rất dễ tính, thoải mái nhưng cũng rất nghiêm khắc. Nếu có cậu học trò nào nghịch ngợm, phá hoại cây xanh trong sân trường hay vẽ bậy lên tường thì bác cũng rất nghiêm nghị nhắc nhở, và dùng hình phạt thích đáng để răn đe. Nhưng sau đó bác lại nhẹ nhàng nhắc nhở các bạn phải biết bảo vệ ngôi trường của mình. Hết giờ học, em chạy thật nhanh ra cổng chào bác, bác đáp lại bằng cái gật đầu và ánh mắt hiền.
Từ những hành động nhỏ của bác bảo vệ mà mỗi ngày em lại càng thêm yêu quý bác nhiều hơn. Dù bác chỉ là người bảo vệ ở trường nhưng em cảm thấy bác rất gần gũi với em, cứ như là một người thân của em vậy. Em mong bác luôn khỏe mạnh để có thể gắn bó lâu hơn nữa với ngôi trường của chúng em.
Bài trước: Bài văn Tả bác lao công hay nhất Bài tiếp: Kể câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu