Trang chủ > Lớp 4 > Văn mẫu lớp 4 > Kể một câu chuyện về sự đoàn kết, thương yêu bạn bè

Kể một câu chuyện về sự đoàn kết, thương yêu bạn bè

Đầu năm học này, có một bạn học sinh nữ mới chuyển đến lớp tôi. Bạn nữ ấy tên là Mai. Bởi vì người Mai gầy gầy nên các bạn trong lớp tôi đã gọi bạn ấy là Mai Khỉ, như thể cười nhạo thân hình gầy của bạn. Có một lần, câu chuyện về Mai đã giúp lớp tôi trở nên đoàn kết hơn và biết yêu thương nhau hơn.

Mai được cô giáo xếp ngồi ở cuối lớp, vì ở đó còn một cái bàn trống. Là học sinh mới lại được xếp ngồi ở vị trí cuối lớp nên lại càng khiến Mai khó hòa nhập với các bạn trong lớp. Mỗi giờ nghỉ giải lao, chúng tôi thường chơi đùa hay ngồi nói chuyện rôm rả. Bạn Hải mập nhiều lần cố tình ném quả cầu lông vào người bạn Mai rồi sau đó giả vờ xin lỗi như một cách trêu chọc. Mai không cảm thấy buồn hay khó chịu, bạn ất chỉ lặng im rồi mang quả cầu lại đưa Hải. Thấy vậy, mấy đứa chúng tôi càng cười đắc chí. Một hôm nọ, trong giờ tập làm viết bài văn miêu tả con vật trong vườn thú. Cô giáo đã cất tiếng hỏi:

- Các em đã được quan sát những loài vật nào trong vườn bách thú rồi?

Mỗi bạn trả lời một loài vật, cả lớp cứ nhao nhao lên.

- Bạn Hải cất tiếng dõng dạc: Thưa cô, em đã quan sát con khỉ ạ

Nghe vậy, cả lớp như hiểu ý nên đã đã phá lên cười. Riêng Mai thì đỏ mặt, rồi bỗng nhiên cô bạn gục đầu xuống bàn. Cô giáo nhanh chóng đi về Mai. Chúng tôi cũng liền xúm lại xem có chuyện gì. Không rõ cô giáo và Mai đã thì thầm gì với nhau, sau đó cô giáo vội vã dìu Mai xuống phòng y tế.

Một lúc sau, cô quay trở lại lớp và kể lại câu chuyện. Chúng tôi đứa nào cũng cảm thấy lo sợ, sợ Mai đã mách với cô giáo việc chúng tôi thường trêu đùa bạn ấy là Mai Khỉ. Nhưng bất ngờ là cô không nói về chuyện đó, cô chỉ kể rằng bạn Mai bị bệnh tim bẩm sinh chính vì thế bạn ấy mới gầy và yếu ớt. Chỉ cần có tác động đến tâm trạng thì bạn ấy lại lên cơn đau thắt.

- Giờ ra chơi, cô giáo cho chúng em đi thăm Mai được không ạ? – Bỗng nhiên Hải cất giọng nói với gương mặt ăn năn

Chúng tôi vô cùng bất ngờ nhưng ai cũng tán thành với ý kiến này.

Từ đó, cả lớp tôi không ai còn gọi Mai với cái tên kì thị nữa. Chúng tôi cùng chơi với nhau, cùng nhau động viên và giúp đỡ nhau học bài. Hôm nào Mai nghỉ ốm, lớp lại cử Hải đén thăm và cho Mai mượn vở để ôn bài ở nhà. Cậu bạn như cảm thấy biết lỗi, rất tình nguyện giúp đỡ Mai.