Trang chủ > Lớp 4 > Văn mẫu lớp 4 > Tả con lợn

Tả con lợn

Con lợn là một con vật rất gần gũi với cuộc sống của người dân, đặc biệt là người nông dân Việt Nam. Có lẽ, khi nhắc đến lợn là ai cũng có thể liên tưởng đến những chú lợn béo tròn và có tiếng kêu ủn à ủn ỉn. Tôi đã từng trông thấy những chú lợn béo rất ngộ nghĩnh ở quê ngoại.

Đàn lợn sống cùng nhau trong một cái chuồng được xây khá rộng. Thân hình của nó béo tròn không khác nào loài gấu trúc. Mà dáng vẻ của những chú lợn này trông giống gấu trúc thật. Con lợn nhà bà ngoại có bộ da pha đen trắng. Đầu và lưng của nó có làn da đen láy, còn phần bụng và cổ lại có màu trắng hồng hào. Thân của lợn đã trưởng thành to như cái cột đình, trông có vẻ ục ịch và nặng nề. Cái đầu của nó giống hình tam giác, thi thoảng nó dùng chiếc mũi chúi xuống máng. Mũi lợn có hồng tươi, lúc nào cũng ươn ướt với hai cái lỗ mũi nhỏ lúc nào cũng phát ra thiếng phì phò. Gương mặt của con lợn là bộ phận ngộ nghĩnh nhất. Hai con mắt của nó nho nhỏ nhưng đen láy láy như hai hạt nhãn. Đôi tai thì to hơn bàn tay của người lớn, y như hai cái lá to đang gắn ngang đầu, lúc nào cái tai cũng phe phẩy. Bốn chân của lợn rất to và tròn trịa như một cái cột để chống đỡ phần thân nặng nề. Bộ móng của chú rất cứng cáp, không giống với móng của nhiều con động vật khác, có lúc nó cào cào móng xuống nền tạo nên những tiếng động. Cái bụng lợn to và tròn căng. Chà chà! Những chú lợn này thật là chăm ăn. Cứ đến bữa nó lại kêu “eng éc’ để đòi ăn. Thức ăn của lợn thường được đổ vào một cái máng to và dài, từng chú húp những miếng cám phát ra âm thanh xoành xoạch.

Sau mỗi lần ăn no, đàn lợn lại đứng một hồi như đợi cho cái bụng bớt căng rồi sau đó kéo nhau đi ngủ. Mỗi con thường nằm một chỗ, không con nào nằm sát con nào.