Kể câu chuyện về một đức tính tốt của con người
Tôi từng xem chương trình truyền hình “Điều ước thứ bảy” trên kênh VTV3. Tôi đã được nghe, được xem nhiều câu chuyện rất cảm động và cũng rất ý nghĩa. Câu chuyện khiến tôi nhớ mãi đó chính là câu chuyện của diễn viên Quốc Tuấn và con trai (Bôm) mang tên “Hòa tấu cha và con”.
Gọi là bé Bôm bởi vì đó là cái tên thân mật ở nhà mà mọi người trong gia đình hay gọi. Cậu bé này tên thật là Nguyễn Anh Tuấn, là con trai ruột của nam diễn viên Quốc Tuấn. Ngay từ khi lọt lòng, gia đình đã biết Bôm mắc phải căn bệnh xương cứng sớm cục bộ. Đó là một căn bệnh lạ và hiếm gặp. Căn bệnh đó đã khiến đứa bé bị mắc phải phải chịu một khuôn hình dị dạng. Ngay khi nhìn thấy con cũng là khi người cha ấy phát hiện gương mặt của con không như những đứa khác. Ông ấy đã cảm giác mọi thứ sụp đổ. Nhưng vì tình yêu thương dành cho con, và cũng là nghị lực phi thường, diễn viên Quốc Tuấn đã cầm lấy tay con trai và tự nhủ với bản thân rằng “Bôm rồi sẽ ổn thôi! ” Và cũng từ cái gặp gỡ đầu tiên của cha con Bôm, cũng là bắt đầu của 15 năm là hành trình dài đằng đẵng của một người cha đi tìm cách chữa trị cho con.
Cậu bé Bôm đã phải trải qua hơn chục lần phẫu thuật. Dù phải chịu những đau đớn, Bôm vẫn hồn nhiên và mỉm cười rạng rỡ. Câu chuyện xúc động của bố con Bôm đã được chương trình “Điều ước thứ bảy” kể lại. Câu chuyện của một người cha đầy nghị lực và một đứa con ngây thơ đã khiến tất cả khán giả và những người làm chương trình "Điều ước thứ bảy" phải xúc động rơi nước mắt. Hình ảnh bé Bôm khoác trên mình bộ vest màu đen điển trai, đang ngồi trước đàn piano và đánh lên bản nhạc du dương khiến nhiều người thán phục và xúc động. Khi biểu diễn xong, bôm đã nở nụ cười thật tươi và nói với người cha vĩ đại của mình rằng “Anh Tuấn ơi! Anh lên đây đi” như để nói với bố rằng mình đã thực hiện được điều mà mình ấp ủ bấy lâu nay. Dù sinh ra với hình hài khác lạ với bao người bình thường khác nhưng Bôm vẫn luôn nuôi dưỡng ước mơ sẽ có một ngày được mặc vest và được lên sân khấu biểu diễn. Cậu bé Bôm đã dần chạm tới ước mơ của mình khi giờ đây cậu đã là một học viên của Học viện Âm nhạc quốc gia.
Cho đến tận bây giờ, mỗi khi nghĩ đến hình ảnh của Bôm, những giọt nước mắt của diễn viên Quốc Tuấn, và hành trình chinh phục ước mơ của Bôm vẫn khiến tôi xúc động. Nghị lực phi thường của diễn viên Quốc Tuấn và Bôm thật đáng khâm phục. Sự lạc quan của Bôm cũng khiến tôi cần phải học hỏi.
Bài trước: Viết thư kể về tình hình học tập của lớp em Bài tiếp: Kể câu chuyện về tính trung thực