Trang chủ > Lớp 12 > Soạn Văn 12 (siêu ngắn) > Soạn bài: Đò lèn (Nguyễn Duy) (trang 149, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

Soạn bài: Đò lèn (Nguyễn Duy) (trang 149, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

Bố cục của bài thơ gồm 2 phần:

- Phần 1 (hai khổ thơ đầu): Cái tôi của tác giả thời thơ ấu

- Phần 2 (còn lại): Hình ảnh người bà và tình cảm của tác giả

Câu 1 (trang 149, sgk Ngữ văn 12, tập 1)

- Trong bài thơ cái tôi của tác giả thời nhỏ được tái hiện:

+ Tinh nghịch, vô tư, sống giữa những kỉ niệm vừa vui, vừa buồn: câu cá, ăn trộm nhãn, bắt chim sẻ

+ Ấn tượng tuổi thơ của tác giả: khói Trầm thơm, điệu hát văn, bóng cô đồng, mùi huệ trắng

- Nét quen thuộc và mới mẻ trong cách nhìn của tác giả:

+ Quen thuộc: vô tư, hồn nhiên, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác

+ Mới lạ: nhìn một cách thẳng thắn vào tuổi thơ, có cả cái hồn nhiên nhưng đồng thời cũng có cái xấu; đó là một đứa trẻ say sưa trong thế giới hư ảo mà quên đi thế giới thực, quên đi người bà của mình

Câu 2 (trang 149)

* Tình cảm sâu nặng của tác giả đối với bà mình được biểu hiện cụ thể qua:

- Hình ảnh người bà: vất vả, cơ cực, lam lũ nhưng giàu tình thương và luôn hi sinh thầm lặng

+ mò cua xúc tép

+ gánh chè xanh

+ bán trứng ở ga

+ bán cháo những đêm hàn

- Tình cảm của tác giả đối với bà:

+ Thương bà nhưng đã muộn vì bà không còn nữa

+ Xót xa, ngậm ngùi, ân hận vì những việc đã xảy ra

Câu 3 (trang 149)

* Cách thể hiện tình thương bà của tác giả có sự đặc biệt đó là:

- Thể hiện gián tiếp qua các hình ảnh, âm thanh

- Bộc lộ trực tiếp

- Nghệ thuật đối lập

Nội dung chính của văn bản:

- Nội dung: Từ tình yêu thương sâu sắc của bà, bài thơ thể hiện sự chiêm nghiệm của nhà thơ trước cuộc đời.

- Nghệ thuật:

+ Hình ảnh giản dị, gần gũi

+ Chất dân gian