Trang chủ > Lớp 8 > Đề kiểm tra Ngữ Văn 8 (có đáp án) > Đề kiểm tra tập làm văn số 1 lớp 8 Học kì 1 (có đáp án - Đề 3) - Ngữ Văn Lớp 8

Đề kiểm tra tập làm văn số 1 lớp 8 Học kì 1 (có đáp án - Đề 3) - Ngữ Văn Lớp 8

Đề kiểm tra 90 phút Học kì 1
Môn: Ngữ Văn lớp 8
Thời gian làm bài: 90 phút
(Đề 3)
Đề bài: Tôi thấy mình đã khôn lớn.
Dàn ý
A. Mở bài:
- Mỗi con chúng ta ra và lớn lên đều phải trải qua những khoảng thời gian “giao thoa”, đánh dấu sự phát triển về cả tâm hồn và thể chất
- Khoảng thời gian tôi nhận thấy bản thân mình đã khôn lớn, là khi tôi lên lớp 6.
B. Thân bài:
* Đặc điểm đặc biệt về thể chất
- Tôi còn nhớ khi đang học lớp 4, tôi chỉ có thể mở được ngăn dưới của tủ lạnh mà không thể với tới ngăn trên. Nhưng bây giờ tôi đã có thể mở được cả ngăn trên, thậm chí tôi đã cao gần bằng cái tủ lạnh nhà tôi.
- Mái tóc của tôi đen mượt và dài đến ngang lưng, đây là điều khiến tôi tự hào nhất bởi với mái tóc dài ấy, tôi thấy mình như điệu đà, nữ tính hơn.
* Những đặc điểm đặc biệt về tâm lý
- Tôi bắt đầu có nhiều suy nghĩ hơn về những thứ xung quanh dù đôi lúc đó chỉ là những suy nghĩ vẩn vơ.
- Tôi bắt đầu biết đặt ra cho mình những quy định riêng và luôn tự nhủ phải thực hiện thật nghiêm chỉnh. Trưởng thành chính là khi con người biết đưa mình vào khuôn khổ, và tôi đang dần làm được điều đó.
- Tôi bắt đầu có những mong ước, hoài bão. Khi xem chương trình “Cán cân công lý”, tôi đã thấy rất yêu thích và trân trọng cái nghề bảo vệ công lý: luật sư. Từ đó, dù không chia sẻ với ai nhưng tôi luôn nuôi dưỡng ước mơ được trở thành một luật sư tài giỏi.
* Kỉ niệm tôi đã lớn khôn
- Đó là vào ngày khai trường năm lớp 6, ngày đầu tiên tôi bước chân vào cấp trung học cơ sở, tôi đã tự đến trường một mình vì hôm đó bà nội tôi ốm nặng, bố mẹ tôi đều phải ở bên chăm sóc bà.
- Còn nhớ ngày khai giảng vào lớp 1, tôi đã rụt rè, sợ sệt biết bao nhiêu, chỉ biết bấu lấy mẹ không rời.
- Ngày hôm đó, tôi đã tự chuẩn bị mọi thứ, từ ăn sáng, mặc áo quần chỉnh tề, đeo khăn quàng đỏ, cột tóc gọn ghẽ. Trường cách nhà tôi khoảng hơn 1km nên tôi chọn đi xe đạp – chiếc xe nhỏ xin xắn mà bố tôi mua tặng dịp sinh nhật lần thứ 4.
- Đóng cửa cẩn thận, tôi hít một hơi thật sâu sau đó đạp xe đến trường.
- Cảm xúc của tôi khi đó vô cùng hào hứng, hồi hộp, đã không còn lo lắng, rụt rè như hồi còn lớp 1, mà thay vào đó, tôi càng háo hức mong chờ phút giây lễ khai giảng diễn ra, được đứng dưới lá cờ tổ quốc hát vang bài Quốc ca, Đội ca.
- Buổi chiều hôm đó, mẹ về, tôi háo hức kể cho mẹ nghe về buổi sáng ngày khai giảng, về tất cả những gì tôi đã suy nghĩ và cảm nhận được. Mẹ tôi âu yếm ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ xin lỗi vì chẳng thể đến cùng con trong ngày tựu trường quan trọng ấy. Nhưng con gái của mẹ thật sự đã lớn khôn rồi! ”
- Câu nói của mẹ làm tôi vui sướng vô cùng, tôi cảm thấy hãnh diện, và tự hào về chính bản thân mình. Cảm giác lớn khôn thật tuyệt.
C. Kết bài:
- Tôi tự nhủ rằng mình sẽ phải trưởng thành hơn nữa, học tập thật tốt để báo đáp công ơn của cha mẹ.