Trang chủ > Lớp 11 > Soạn Văn 11 (hay nhất) > Soạn văn lớp 11: Hạnh phúc của một tang gia - Vũ Trọng Phụng

Soạn văn lớp 11: Hạnh phúc của một tang gia - Vũ Trọng Phụng

Bố cục
- Phần 1: từ đầu tới 'gây ra cho Tuyết nhiều vậy: sự vui mừng của cả gia đình Tuyết trước cái chết của cụ cố tổ Hồng

- Phần 2: tiếp theo tới 'đám cứ đi': cảnh lố bịch của đám ma kiểu mẫu

- Phần 3: phần còn lại: cảnh mọi người đi dự đám

Câu 1 Trang 120 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

- Tiêu đề tác phẩm thể hiện nghịch lý làm cho người đọc tò mò: Hạnh phúc một tang gia

+ Mâu thuẫn trào phúng thể hiện ở nhan đề, miêu tả đúng sự thật 1 cách mỉa mai, hài hước và đau xót: bầy con cháu hạnh phúc trong cái chết của cụ cố Tổ vì chúng đã chờ quá lâu để được hưởng thụ gia tài

+ Tác giả tái hiện bối cảnh bối rối, lo lắng, bận tâm của gia đình có tang nhưng cụ cố tổ mất có nghĩa là di chúc được thực hiện, vì vậy tất cả con cháu đều mong chờ và cảm thấy hạnh phúc, sung sướng vì cái chết đó diễn ra. Vũ Trọng Phụng liên tiếp tạo thành những mâu thuẫn trong tình huống truyện bộc lộ những mâu thuẫn, trào phúng khác.

Câu 2 Trang 120 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

Cụ cố tổ chết là niềm vui và hạnh phúc của cả gia đình “đại bất hiếu”.

- Nhà văn diễn tả chi tiết cụ thể niềm vui, hạnh phúc riêng của từng thành viên, không ai giống ai
+ Cụ cố Hồng đại diện cho người ngu dốt, háo danh: nhắm nghiền mắt lại để nghĩ tới lúc được mặc áo xô gai, lụ khụ chống gậy, cho thiên hạ trầm trồ khen

+ Văn Minh được dịp lăng xê các mốt y phục táo bạo nhất, lại được hưởng gia tài do là cháu đích tôn

+ Cô Tuyết được mặc bộ “ngây thơ”, là dịp để Tuyết trưng diện, thể hiện sự hấp dẫn của cơ thể

+ Cậu Tú Tân được giải trí, chứng tỏ khả năng chụp ảnh

+ Ông Phán mọc sừng sung sướng do cặp sừng của mình có giá trị khi làm cụ cố tổ chết

+ Xuân Tóc Đỏ danh giá, uy tín do nhờ hắn mà cụ cố tổ chết
- Đám tang còn lan tỏa hạnh phúc sang mọi người bên ngoài: cảnh sát Min Đơ, Min Toa, bạn bè trưởng giả của cụ cố Hồng

Câu 3 Trang 120 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

Đoạn tả đám tang từ nhà cụ cố Hồng ra đến huyệt cũng hài hước, tài tình

+ Đám ma như đám rước, lộn xộn, lố bịch khiến con người đau đớn trước cảnh tượng đó

+ Khung cảnh đám tang diễn ra nhộn nhịp, đông vui có cả trai gái chim chuột, đám ma cụ cố tổ bỗng thành hội tưng bừng, cạch cỡm (Kèn Tây, kèn ta, người đi đưa đông đúc chim chuột nhau…)
+ Đám ma gương mẫu: đám ma được gia đình cụ cố diễn chuyên nghiệp của tất cả các kẻ trơ tráo, thất đức

+ Thật là đám ma to tát có thể khiến cho người chết nằm trong quan tài bỗng mỉm cười sung sướng, nếu không gật gù cái đầu

⇒ Đám ma diễn ra như tấn hài kịch, lố bịch của xã hội thương lưu đương thời rởm đời

Câu 4 Trang 128 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:
Xã hội 'thượng lưu' đương thời:

+ Xã hội suy tàn, chế độ thối nát

+ Hình ảnh được bộc lộ chi tiết ở đoạn văn, biểu tượng cho 1 điều đó là đồng tiền làm lu mờ con người

+ Xã hội đó bát nháo, những kẻ bịp bợm, lẳng lơ lại tới thời được thượng tôn

Câu 5 Trang 128 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

Số đỏ là tác phẩm xuất sắc nhất của văn xuôi VN hiện đại

- Tác phẩm đả kích sâu sắc xã hội tư sản nhố nhăng, chạy theo cách sống đồi bại đương thời
- Sử dụng tiếng cười làm vũ khí, nhà văn vạch trần bản chất thối nát, rởm đời của tầng lớp thượng lưu

- Tác giả mỉa mai, châm biếm phong trào “Âu hóa”, “thể thao”, “vui vẻ trẻ trung” của tầng lớp thống trị khuyến khích

+ Đoạn trích dùng thủ pháp cường điệu, nói ngược, nói mỉa…

+ Dùng nghệ thuật mâu thuẫn, đối lập

⇒ Đoạn trích là đỉnh cao của nghệ thuật trào phúng sâu cay của nhà văn.

Luyện tập
Bài 1 Trang 128 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

Đọc lại trọn vẹn tác phẩm Số đỏ của Vũ Trọng Phụng

Bài 2 Trang 128 Sách giáo khoa ngữ văn 11 tập I:

Mâu thuẫn sự trào phúng:

+ Nguyên tắc gây cười phát hiện, bộc lộ mâu thuẫn nghịch lý, các điều trái khoáy ngược đời bóc trần bản chất hiện tượng
+ Mâu thuẫn trào phúng thể hiện ở nhan đề: tính chất ngược đời, lố lăng
+ Mâu thuẫn giữa giả và thật: giữa hình thức bộc lộ của con cháu nhà cụ cố với thực trạng đau xót của một đám tang. Những kẻ rởm đời, lọc lõi lại được tôn vinh, ca ngợi. Các bức tranh biếm họa về nhân vật từ từ hiện ra
⇒ Nhà văn tái hiện được thực trạng xã hội thượng lưu với bản chất gian manh, lố bịch, rởm đời thời đó.