Soạn bài: Đeo nhạc cho mèo (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1)
Để chống lại mèo nên cả làng chuột đã mở cuộc họp. Chuột Cống đã đưa ra sáng kiến” đeo nhạc cho mèo” và đã được tất cả làng chuột ủng hộ. Tất cả thành viên của làng chuột sung sướng vì sắp thoát cảnh bị mèo ăn thịt. Nhưng khi đã có nhạc thì không ai chịu đi đeo cho mèo. Chuột cống đã đùn đẩy công việc cho chuột Nhắt, chuột Nhắt lại đùn đẩy cho chuột Chù và cuối cùng là chuột Chù phải đi. Kết quả chuột Chù bị mèo dọa cho sợ phải chạy về kể cho cả làng nghe, cả làng chuột sợ quá chạy hết làm mất cả nhạc đeo cho mèo. Cuối cùng thì chuột vẫn sợ mèo.
Soạn bàiCâu 1 (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1):
Tóm tắt truyện: Xem phần tóm tắt phía trên
Câu 2 (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1):
Sự đối lập giữa lúc đầu và lúc cắt cử ra người đi đeo nhạc cho mèo.
Lúc đầu | Lúc cử người đeo nhạc | Ý nghĩa |
Háo hức hồ hởi | Đùn đẩy công việc cho nhau, không ai muốn nhận làm nhiệm vụ |
- Ai cũng đùn đẩy việc khó khắn, nguy hiểm, ai cũng muốn chọn việc nhẹ nhàng, đơn giản mà làm⇒ tính hưởng thụ và không muốn làm. - Sáng kiến viển vông, không thực tế. - Chuột hèn nhát → những kẻ chỉ ham sống sợ chết. |
Câu 3 (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1):
Việc miêu tả các loại chuột trong truyện mang dáng dấp với suy nghĩ giống với con người đã làm truyện thêm sinh động. Mỗi một loại chuột tượng trưng cho mỗi một kiểu người ở xã hội xưa: Kẻ có quyền (Chuột Cống), người có chút chức sắc (Chuột Nhắt); những người dân thấp cổ bé họng (Chuột Chù).
Câu 4 (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1):
- Trong cuộc họp của làng chuột thì chuột Cống là người có quyền nên được quyền xướng và sai khiến, chuột Chù thấp cổ bé họng nên phải nghe theo và nhận những việc nguy hiểm.
Câu 5 (trang 107 Ngữ Văn 6 Tập 1):
- Truyện đeo nhạc cho mèo đã rút ra bài học:
+ Khuyên người ta cần phải cân nhắc tới điều kiện và khả năng thực tế khi thực hiện một việc nào đó.
+ Phê phán những ý tưởng viển vông
+ Phê phán những kẻ chỉ ham sống sợ chết, đẩy hết việc khó khăn nguy hiểm cho người dưới quyền.
Luyện tậpPhân tích và đánh giá tính cách của chuột Cống.
- Chuột Cống được miêu tả sinh động từ ngoại hình đến cách ăn nói và đưa ra sáng kiến. Trong làng chuột, chuột Cống là béo tốt nhất “rung rinh béo tốt, quan trường lại chấm cho ở trên ông Đồ”. Chuột Cống nhanh nhảu lên giọng đưa ra sáng kiến của mình, một sáng kiến viển vông là “đeo nhạc cho mèo”. Nhưng lại thoái thác đảm nhận trọng trách, trút khó khăn nhiệm vụ và nguy hiểm cho kẻ dưới quyền: Chuột Chù. Qua đây có thể thấy rằng chuột Cống hèn nhát, lạm quyền, thoái thác trách nhiệm và đưa ra các sáng kiến viễn vông
Bài trước: Soạn bài: Thầy bói xem voi (trang 103 Ngữ Văn 6 Tập 1) Bài tiếp: Soạn bài: Danh từ - Tiếp theo (trang 109 Ngữ Văn 6 Tập 1)