Trang chủ > Lớp 9 > Đề kiểm tra Ngữ Văn 9 (có đáp án) > Đề kiểm tra tập làm văn số 3 lớp 9 Học kì 1 (có đáp án - Đề 1) - Ngữ Văn Lớp 9

Đề kiểm tra tập làm văn số 3 lớp 9 Học kì 1 (có đáp án - Đề 1) - Ngữ Văn Lớp 9

Đề kiểm tra tập làm văn số 3 Học kì 1
Môn: Ngữ Văn lớp 9
Thời gian làm bài: 90 phút
(Đề 1)
Đề 1: Hãy kể về một lần em trót xem nhật kí của bạn.
Dàn ý
A. Mở bài:
- Giới thiệu về một lần em trót xem nhật kí của bạn. Lỗi lầm đó khiến em có cảm xúc như thế nào ở hiện tại.
B. Thân bài
- Tình huống khi em nhìn thấy cuốn nhật kí
+ Một lần ngồi trong lớp trông lớp vào giờ thể dục, tôi thấy một cuốn sổ nhỏ rơi ở gần bục giảng, tôi cầm lên và biết đó là một cuốn nhật kí
- Khi nhìn thấy cuốn nhật kí, tôi khá phân vân, đã định giữ và trả lại cho bạn nào đánh rơi
- Suy nghĩ hồi lâu, tôi không chiến thắng nổi sự tò mò của mình nên đã mở ra để xem trong đó viết những gì
- Sau khi lật mở những trang đầu ra, tôi đã không thể kiềm lòng mình mà mở những trang tiếp theo
- Bỗng lúc ấy, bạn An (chủ nhân cuốn sổ bước vào lớp) thấy tôi đang chăm chú đọc thì rất tức giận
- An không làm lớn chuyện nhưng bạn ấy không nói chuyện, cũng không chơi với tôi trong một tuần
- Tôi đã vô cùng hối hận vì hành động xâm phạm quyền riêng tư của người khác, tôi đến xin lỗi An và mong bạn ấy bỏ qua
C. Kết bài
- Qua câu chuyện đó, chúng tôi thân nhau hơn, và tôi cũng tự rút ra được bài học cho mình: không bao giờ được phép xâm phạm tới bí mật riêng tư của người khác
Bài mẫu
Ở lứa tuổi học trò, có thể bạn không phải là một học sinh xuất sắc, cũng chẳng có mối tình gà bông chớm nở đầy màu hồng nhưng những người bạn thân chắc hẳn là ai cũng có. Tôi cũng vậy, tôi và Nguyệt là người bạn thân thiết chơi với nhau từ hồi mẫu giáo, chúng tôi thân nhau như hai chị em ruột. Chính vì thế mà tôi đã vô cùng hối hận, trong một lần chỉ vì tính tò mò của bản thân mà đã trót đọc trộm nhật kí của bạn.
Tôi và Nguyệt học chung một lớp, ngồi cùng bàn, luôn đi học cùng nhau, lúc nào cũng dính lấy nhau. Bởi thế, từ lâu tôi đã phát hiện Nguyệt có một quyển sổ màu hồng xinh xắn luôn giấu trong ngăn bàn, quyển sổ mà ngay cả người bạn thân như tôi cũng chưa từng được xem. Điều đó khiến tôi rất tò mò.
Hôm ấy, tôi ngủ dậy muộn nên chẳng thể đến lớp cũng Nguyệt. Vào đến lớp thì đã muộn, trong lớp chỉ có một mình tôi, cả lớp tôi đã ra ngoài sân học thể dục. Tôi nghĩ trong đầu phải cất cặp sách thật nhanh rồi ra ngoài học ngay kẻo bị thầy phạt. Tuy nhiên đúng lúc ấy, quyển vở màu hồng từ trong ngăn bàn của Nguyệt rơi xuống đất vì động tác cất cặp của tôi.
Nhặt quyển sổ lên, ngay trang bìa tôi đã đọc được dòng chữ “Nhật kí tuổi học trò”. Sai lầm sẽ không xảy ra nếu khi ấy tôi cất lại quyển nhật kí ấy vào chỗ cũ. Nhưng tôi lại làm một việc mà đến giờ mỗi khi nhớ lại tôi lại cảm thấy vô cùng giận và chẳng thể tha thứ cho chính bản thân mình khi ấy.
Tôi lấm lét nhìn ra cửa sổ xem có ai không rồi từ từ mở ra, lật từng trang, từng trang. Mỗi trang nhật ký đều được Nguyệt trang trí rất tỉ mỉ, từng dòng chữ viết nắn nót. Trong lòng tôi vừa cảm thấy có lỗi lại vừa tò mò, lén lút như một kẻ trộm xem trộm nhật ký của Nguyệt mà không có sự cho phép của cậu ấy.
Lật tới những trang cuối cùng, tôi liếc qua thấy Nguyệt kể về cuộc đi chơi của chúng tôi chiều qua. Đột nhiên, cảm xúc tội lỗi trong tôi dâng lên mãnh liệt. Tôi cất vội cuốn nhật kí đi, gục mặt xuống bàn, bỏ qua cả hai tiết thể dục hôm ấy. Ngày hôm ấy tôi không dám nói chuyện với Nguyệt, tôi sợ khi Nguyệt biết được điều tôi đã làm cậu ấy sẽ buồn và thất vọng về tôi lắm.
Tôi suy nghĩ miên man cả ngày hôm ấy, cho đến sáng hôm sau tôi quyết định phải nói ra sự thực với Nguyệt và xin cậu ấy tha thứ. Mới đến lớp tôi đã kéo Nguyệt ra một góc và thú nhận những gì tôi đã làm. Rất may cho tôi là Nguyệt đã mau chóng tha thứ cho lỗi lầm của tôi nhưng trong lòng tôi vẫn luôn cảm thấy hành động khi đó của mình là rất không tốt.
Lần xem trộm nhật ký đó cũng là lần cuối cùng tôi xâm phạm chuyện riêng tư của người khác. Tôi đã nhận ra hành động xem trộm nhật ký mà chưa được sự cho phép là vô cùng sai trái, là điều đáng hổ thẹn. Từ đó tôi đã tự rút ra được một bài học cho bản thân rằng: Cần tôn trọng sự riêng tư của người khác nếu không cảm giác tội lỗi sẽ luôn đeo bám trong lòng bạn.