Trang chủ > Lớp 5 > Soạn Tiếng Việt lớp 5 > Tập làm văn: Tả người (trang 152 sgk Tiếng Việt 5)

Tập làm văn: Tả người (trang 152 sgk Tiếng Việt 5)

Câu 1 (trang 152): Em hãy chọn một trong các đề bài sau để làm:

1. Tả thầy hoặc cô giáo đã từng dạy em và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp.

2. Tả một người ở nơi em sinh sống (chú công an phường, chú dân phòng, bác tổ trưởng dân phố, bà cụ bán hàng,... ).

3. Tả một người em mới gặp một lần nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc.

Giải đáp:

Bài tham khảo Đề 1: Tả thầy hoặc cô giáo đã từng dạy em và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp.

Trong trường em thầy, cô giáo nào em cũng vô cùng kính yêu nhưng cô Hạnh là người đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.

Cô có dáng người cân đối, làn da trắng hồng rạng rỡ trông cô luôn xinh đẹp, rạng ngời. Khuôn mặt tròn, phúc hậu. Mái tóc cô lúc nào cũng suôn mượt, mềm mại, em đoán cô gần ba mươi tuổi. Cô rất thích mặc áo dài truyền thống màu trắng hay màu hồng cánh sen mỗi khi lên lớp. Tuy giản dị nhưng vẫn thật đẹp và duyên dáng. Cô thường đeo kính trắng. Ẩn trong đôi mắt kính trong suốt ấy là cặp mắt đẹp với hàng mi dài cong vút. Đôi mắt cô thật hiền từ, thường nhìn chúng em bằng cái nhìn trìu mến. Cô có nụ cười rất duyên dáng với hàm răng trắng và đôi má lúm đồng tiền trông cô lúc nào cũng dịu hiền khó tả. Em thích nhất là đôi bàn tay cô. Bàn tay cô thon dài, mềm mại nắn nót từng nét chữ và đôi bàn tay ấy cũng chấm bài nhanh thoăn thoắt. Mỗi con điểm mười trên trang vở của chúng em là liều thuốc hiệu nghiệm giúp cô quên hêt nhọc nhằn. Mỗi khi cô viêt bài trên bảng lớp, những dòng chữ nắn nót như đang nhảy múa. Nhìn đôi bàn tay cô em hình dung cô là một kiến trúc sư đang vẽ nên những nền móng của những tòa nhà vững chắc. Và cô là một kĩ sư tâm hồn đã dìu dắt rất nhiểu thế hệ.

Cô rất yêu chúng em và quan tâm đặc biệt đến các bạn học yếu, các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Cô không ngại ngần khi mua cho chúng em những cây bút, những quyển vở để học tập. Những lúc ấy em liên tưởng cô như người mẹ thứ hai của mình. Tuy bây giờ em không còn học cô nữa nhưng em luôn nhớ về hình ảnh của cô, luôn biết ơn cô đã dìu dắt chúng em khôn lớn nên người.