Phân tích tác phẩm: Sài Gòn tôi yêu
I. Giới thiệu về tác giả Minh Hương
- Minh Hương có tên thật là Lê Võ Đài sinh năm 1924, mất năm 2002. Ông là một nhà văn, nhà giáo quê ở huyện Điện Bàn, thị xã Hội An, tỉnh Quảng Nam.
- Ông thường viết về các thể loại: tùy bút, bút kí, tạp văn, phóng sự,. …
II. Đôi nét về tác phẩm Sài Gòn tôi yêu
1. Hoàn cảnh ra đời của tác phẩm:
“Sài Gòn tôi yêu” được nhà văn Minh Hương sáng tác vào tháng 12 năm 1990, in trong tập “Nhớ Sài Gòn” (NXB Thành phố Hồ Chí Minh, 1994)
2. Bố cục của bài gồm 3 phần:
- Phần 1 (từ đầu đến “tông chi họ hàng”): Ấn tượng chung và tình yêu Sài Gòn của tác giả
- Phần 2 (tiếp đó đến “hơn trăm triệu”): Cảm nhận và bàn về phong cách sống của người Sài Gòn
- Phần 3 (phần còn lại): Khẳng định tình yêu Sài Gòn của nhà văn.
3. Giá trị nội dung
Sài Gòn là thành phố trẻ trung, năng động và có nét hấp dẫn riêng về thiên nhiên và khí hậu. Người Sài Gòn có phong cách cởi mở, chân tình, bộc trực và trọng đạo nghĩa. Bài văn thể hiện tình cảm sâu đậm của tác giả đối với Sài Gòn qua sự gắn bó lâu bền, am hiểu tường tận và cảm nhận tinh tế.
4. Giá trị nghệ thuật
- Điệp từ “Tôi yêu” xuất hiện trong rất nhiều câu văn, điệp cấu trúc nhấn mạnh tình cảm của nhà văn đối với Sài Gòn.
- Bài tùy bút dùng nhiều phương thức biểu đạt: miêu tả, tự sự, thuyết minh, biểu cảm, lập luận với phương thức biểu cảm gián tiếp và trực tiếp.
III. Dàn ý phân tích tác phẩm Sài Gòn tôi yêu
I. Mở bài
- Giới thiệu đôi nét về nhà văn Minh Hương
- Giới thiệu thể loại tùy bút
- Giới thiệu về tắc phẩm “Sài Gòn tôi yêu” (khái quát về hoàn cảnh ra đời, khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của tác phẩm…)
II. Thân bài
1. Ấn tượng chung và tình yêu Sài Gòn của nhà văn:
- Thời tiết Sài Gòn đa dạng, dễ thay đổi:
+ Nắng sớm, gió lộng buổi chiều, cơm mưa nhiệt đới ào ào và mau dứt.
+ Thời tiết thay đổi đột ngột: trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thủy tinh
⇒ Những nét đặc trưng, độc đáo, riêng biệt và hấp dẫn của Sài Gòn.
- Nhịp sống của thành phố trẻ Sài Gòn đa dạng, nhộn nhịp:
+ Ban ngày thành phố náo động, dập dìu xe cộ
+ Buổi sáng tĩnh lặng với không khí mát dịu, thanh sạch, đêm khuya thưa thớt tiếng ồn
- Nhà văn bộc lộ tình yêu tha thiết, nồng nhiệt với thành phố Sài Gòn:
+ Tình yêu nồng nhiệt, sâu sắc của nhà văn khẳng định “tôi yêu Sài Gòn da diết” mọi không gian, thời điểm, từ thiên nhiên đến con người.
+ Thể hiện tình yêu trực tiếp và gián tiếp, điệp từ “yêu” được lặp lại 6 lần mở ra không gian, cảnh vật, nét riêng của thành phố.
+ Niềm yêu thương dành cho thành phố trẻ đang trên đà phát triển.
2. Phong cách sống của con người Sài Gòn
- Cách nói chuyện tự nhiên, nhiều lúc hề hà, dễ dãi, phần đông ít dàn dựng, tính toán, chơn thành, bộc trực.
- Hình ảnh các cô gái Sài Gòn:
+ Tóc: buông thõng trên lưng hoặc tết bím
+ Áo bà ba trắng, quần đen rộng
+ Mang giày bố trắng, xăng đan da hay guốc vuông trơn
+ Khỏe khoắn, mạnh dạn, đơn sơ, hồn hậu
+ Nụ cười tươi tắn và ít nhiều thơ ngây
- Người Sài Gòn bất khuất, kiên cường sẵn sàng vào khó khăn, nguy hiểm và thậm chí hi sinh cả tính mạng trong giai đoạn 1945 – 1975
- Thái độ và tình cảm của nhà văn: qua cách kể, cách tả có thể nhận thấy tình yêu, lòng quý trọng và biết ơn với mảnh đất, với con người Sài Gòn.
3. Khẳng định tình yêu của nhà văn đối với Sài Gòn
- Khẳng định tình yêu da diết, dai dẳng và sâu nặng của nhà văn đối với Sài Gòn
- Mong ước của nhà văn đó là: mọi người đều yêu mến Sài Gòn như chính nhà văn vậy.
III. Kết bài
- Khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của văn bản
+ Giá trị nội dung: vẻ đẹp của thiên nhiên, khí hậu và con người Sài Gòn và tình yêu sâu sắc của nhà văn dành cho mảnh đất nơi đây.
+ Nghệ thuật: điệp từ, điệp cấu trúc, kết hợp nhiều phương thức biểu đạt…
- Cảm nhận của bản thân về Sài Gòn
Bài trước: Phân tích tác phẩm: Một thứ quà của lúa non - Cốm Bài tiếp: Phân tích tác phẩm: Mùa xuân của tôi