Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng
Xem thêm:
I. Vài nét về tác phẩm: Chân, tay, tai, mắt, miệng
1. Tóm tắt
Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai so bì với lão Miệng rằng chỉ nằm ăn mà không phải làm gì, vậy nên họ đã bàn nhau không ai làm gì để bác Miệng không có gì ăn. Nhưng mấy ngày hôm sau tất cả đều cảm thấy mệt mỏi rã rời vì lão Miệng không được ăn thì tất cả đều bị tê liệt. Công việc của lão Miệng là nhai thức ăn để lấy năng lượng tiếp sức lực cho các bộ phận khác. Nhận ra sai lầm của mình, cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai, đều đến xin lỗi ão Miệng và cho lão Miệng ăn. Tất cả lại trở lại khỏe mạnh. Từ đó họ sống gắn bó và hòa thuận với nhau.
2. Bố cục chia làm 3 phần
- Phần 1: từ đầu đến “cả bọn kéo nhau về”: Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai so bì, tị nạnh công việc với lão Miệng
- Phần 2: tiếp đó đến “họp nhau lại để bàn”: Quyết định sai khiến tất cả phải chịu hậu quả
- Phần 3: còn lại: Cách sửa sai
3. Giá trị nội dung
Từ câu chuyện của cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai và lão Miệng đã nêu ra một bài học: Trong một đoàn thể, tập thể, mỗi một thành viên không thể tự sống tách biệt mà cần phải nương tựa vào nhau, gắn bó hỗ trợ cho nhau để tất cả cùng tồn tại. Chính vì thế, cần phải biết tôn trọng lần nhau, hợp tác với nhau để hoàn thành công việc.
4. Giá trị nghệ thuật
- Cách kể chuyện hết sức ý vị với hàm nghĩa sâu sắc
- Mượn câu chuyện của các bộ phận cơ thể con người để răn dạy, khuyên nhủ con người
II. Phân tích bài văn Chân, tay, tai, mắt, miệng
I. Mở bài
- Sơ lược về truyện ngụ ngôn (khái niệm, nghệ thuật đặc trưng, ý nghĩa…)
- Sơ lược về truyện “Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng” (tóm tắt, nêu lên giá trị nội dung và nghệ thuật…)
II. Thân bài
1. Mắt, Tay, Chân, Tai, so bì, tị nạnh công việc với lão Miệng
- Mắt, Chân, Tay, Tai, cho rằng lão Miệng không phải làm việc gì, quanh năm chỉ nằm đó mà ăn còn họ thì phải làm việc mệt nhọc.
- Tất cả cùng kéo nhau đến nhà lão Miệng, đến nơi không chào hỏi gì cả mà nói thẳng với lão Miệng rằng “Từ nay chúng tôi sẽ không làm việc để nuôi ông nữa”
2. Hậu quả của hành động của Mắt, Chân, Tay, Tai
- Cậu Chân và cậu Tay: không còn sức để cất mình lên để chạy nhảy và vui đùa như trước nữa
- Cô Mắt: đêm cũng như ngày, lúc nào cũng mệt mỏi, lờ đờ, thấy hai mi nặng trĩu xuống như muốn ngủ mà lại không ngủ được
- Bác Tai: nghe thấy tiếng gì cũng không rõ, lúc nào cũng cảm thấy tiếng ù ù như xay lúa ở trong tai
→ Cả hội mệt mỏi, lừ đừ, không còn sức lực
3. Cách sửa sai
- Cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai cố gượng dậy rồi đến nhà lão Miệng, vực lão Miệng dậy rồi cho lão ăn
- Tất cả lại cùng chung sống hòa thuận, việc ai người ấy làm như trước, không ai tị nạnh, so bì với ai cả
III. Kết bài
- Khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của văn bản:
+ Nội dung: Từ câu chuyện của cô Mắt, cậu Chân, cậu Tay, bác Tai, truyện đưa ra bài học: Sinh hoạt trong một tập thể, các thành viên không thể tự sống tách biệt mà cần phải giúp đỡ, nương tựa vào nhau, gắn bó với nhau để giúp cho tập thể vững mạnh, do đó, cần biết hợp tác với nhau và tôn trọng công việc của người khác
+ Nghệ thuật: cách kể chuyện rất ý vị và tự nhiên…
- Bài học rút ra cho bản thân: cần phải biết sống hòa mình vào với tập thể…
Bài trước: Đeo nhạc cho mèo Bài tiếp: Thể loại Truyện cười