TLV: Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em
“Ngày đầu tiên đi học
Mẹ dắt em tới trường
Em vừa đi vừa khóc
Mẹ dỗ dành yêu thương. ”
Cứ mỗi lần nghe giai điệu ấy vang là lòng tôi lại da diết nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình. Bao cảm xúc dâng trào trong tôi, từ háo hức, hồi hộp, tới bỡ ngỡ, sợ sệt rồi vui vẻ, luyến lưu.
Sáng sớm hôm đó, tôi bừng tỉnh khi tiếng chuông báo thức ngân vang. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, tôi bước lên xe với mẹ, lòng đầy háo hức. Con phố thân thuộc hôm nay bỗng như dài hơn mà đẹp hơn. Những cửa hàng, cửa hiệu đã bắt đầu mở. Dòng người ngày càng tấp nập, đông vui hơn. Xung quanh, nhiều bạn nhỏ cũng khẽ nép người sau lưng mẹ, khuôn mặt hớn hở. Mùa thu, ông mặt trời quên tỉnh giấc sớm. Vòm trời lơ lửng những đám mây trắng trôi. Tôi thấy xa xa giữa nền trời là từng đàn chuồn chuồn cùng nhau múa lượn. Hình như chúng hiểu hôm nay là buổi khai trường nên mới vút bay sớm đến vậy. Tới cổng, cánh cổng quen thuộc mà tôi vẫn thường đi qua giờ tôi mới có dịp ngắm nhìn kĩ hơn. Cánh cổng vững trãi nâng đỡ dòng chữ tròn trịa, thân thương “Trường Tiểu học Chu Văn An”. Cổng trường một lúc một đông hơn. Mẹ gửi xe rồi dắt tay tay tôi đi lên lớp. Đi gần hết dãy, tôi và mẹ dừng lại trước lớp 1D. Lúc này, tôi cảm thấy đôi chút lo lắng. Cô giáo bước ra, mỉm cười hiền hậu. Cô có dáng người cao, mảnh mai nên chiếc áo dài cô đang mặc lại thêm phần duyên dáng. Cô đưa cho tôi một lá cờ nho nhỏ rồi cầm tay tôi định dắt vào lớp. Tôi rụt tay lại, ôm chặt lấy mẹ và đôi mắt bắt đầu đỏ hoe. Tim tôi đập thình thịch, chẳng biết bao nhiêu niềm háo hức bay biến đi đâu. Mẹ ngồi xuống an ủi, vỗ về. Dường như mẹ càng vỗ về, sự đỏng đảnh của một cô bé gái trong tôi càng trỗi dậy. Tôi khóc thút thít. Một lúc sau, tôi theo cô vào lớp, lòng đầy lo lắng.
Cô giáo cho chúng tôi xếp hàng, tay vẫy cờ để đi xuống sân trường tham dự lễ khai giảng. Chúng tôi ngồi vào hàng ghế có biển lớp 1D. Khắp sân trường ai ai cũng khoác trên mình bộ đồng phục trắng tinh. Các anh chị lớp lớn còn đeo những chiếc khăn quàng đỏ thắm. Buổi lễ càng lúc càng tưng bừng với sự chào đón nồng nhiệt của các thầy cô và những tiết mục biểu diễn văn nghệ. Tôi đã ước một ngày nào đó, tôi cũng được đứng trên bục đó, được múa, được hát. ”
Buổi lễ khai trường kết thúc, chúng tôi lại xếp theo hàng để lên lớp. Cô giáo hỏi chúng tôi: “Các con thấy buổi khai giảng hôm nay thế nào? Các con có vui khi lên lớp 1 không? ”. Những tiếng trả lời dạ có ạ hay vui lắm cô ạ cất vang. Cô dặn dò cả lớp rất nhiều điều. Cô mỉm cười rồi nhắc cả lớp lấy sách vở ra học bài Tiếng Việt đầu tiên. Cô viết những dòng chữ ngay ngắn, tròn trịa trên bảng. Cô đọc chữ b, e và dấu sắc. Cả lớp chúng tôi quên hẳn những lo âu lúc trước mà chú ý đọc vang theo cô.
Ông mặt trời đã lên cao, tôi chẳng còn thấy chú chuồn chuồn nào bay lượn nữa. Trong mắt tôi bây giờ chỉ còn hình ảnh cô giáo trong tà áo dài thướt tha, những bạn học sinh ngồi khoanh tay ngay ngắn, chăm chú nhìn lên bảng và trong lớp vang vọng tiếng đọc bài. Đó là ngày đầu tiên tới trường của tôi, khoảnh khắc mà bất cứ ai cũng chẳng bao giờ quên.
Bài tiếp: TLV: Kể kỉ niệm đáng nhớ nhất với người thân trong gia đình em