Tập làm văn: Tả ông, bà của em
Bài văn TẢ BÀ
“Bà ơi bà cháu yêu bà lắm!
Tóc bà trắng, màu trắng như mây…”
Có lẽ tuổi thơ mỗi chúng ta ai ai cũng đã từng nghe và thuộc những giai điệu trong câu hát trên. Bà nội em tóc mới chỉ điểm một phần trắng chứ chưa như mái tóc bà của bạn nhỏ trong bài hát trên.
Năm nay, nội em đã gần bảy mươi tuổi. Bà có thân hình mập mạp. Trên khuôn mặt tròn phúc hậu của nội đã điểm những nếp nhăn rõ rệt. Nếp nhăn xô lại trên làn da hơi sạm mỗi khi nội cười. Nhưng nụ cười của nội vẫn còn tươi tắn lắm. Chiếc mũi nhỏ cùng khóe miệng móm mém của nội lúc nào cũng rạng ngời. Hàm răng của nội nhuộm một màu đen láy do ăn trầu. Mái tóc của nội dài ngang lưng. Mái tóc óng mượt ấy đã điểm những sợi tóc bạc trắng. Có lẽ, những sợi tóc bạc ấy chính là nỗi lo âu, sự chăm sóc tận tụy và tình yêu thương bao la mà bà dành cho em. Sự chăm sóc còn thể hiện qua đôi tay nhăn nheo, đôi tay đã bồng bế em từ khi em còn nằm trong nôi.
Nội là một người vô cùng hiền hậu, ấp áp và luôn chan chứ tình thương yêu dành cho em. Em còn nhớ, ngày em mới 5 tuổi, em đến nhà nội chơi. Em nhìn thấy các anh chị đi xe đạp thật tuyệt làm sao! Em đã đòi bà cho em tập đạp xe. Do bất cẩn, em đã bị ngã xe. Chiếc xe đè lên bàn chân em, bàn chân thâm tím và sưng lên. Bà rất lo lắng, bà đưa em vào nhà và lấy đá chờm vào chỗ sưng. Em bị đau, cứ òa khóc nức nở. Lúc đó, mắt bà bà đỏ hoe và lo lắng. Em hiểu bà thương em lắm. Bà vừa là một người bà đáng kính, lại vừa là một người bạn thân thiết của em. Có những lúc, em gặp chuyện buồn, bà luôn là người động viên em và cho em những lời khuyên thật bổ ích. Ngày chị em em còn bé, bà thường hát ru chúng em bằng những câu hát dân ca “à ơi” ngọt ngào. Dường như, lời ca thuở ấy cho đến bây giờ vẫn vang mãi trong tâm hồn tôi. Những câu chuyện cổ tích bà kể thật lí thú biết bao! Nhờ bà, em đã biết đến cô Tấm dịu hiền, nàng lọ lem chăm chỉ và anh chàng Thạch Sanh tốt bụng và tài giỏi, ….
Em rất yêu quý bà nội của em. Nội như một bà Tiên hiền hậu, mang đến cho em những phép nhiệm mầu bằng tình yêu thương và sự chở che. Em thầm hứa sẽ luôn nỗ lực học tập thật tốt để mai sau khôn lớn, trưởng thành và mãi luôn là cháu ngoan của bà.
Bài trước: TLV: Tả người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất Bài tiếp: Tập làm văn: Tả bố của em