Tập làm văn: Tả cái đồng hồ báo thức
“Reng! Reng! Reng!... ”
Khi những âm thanh quen thuộc ấy vang lên mỗi sáng, em lại thức dậy bắt đầu ngày mới với “người bạn” đồng hồ của mình. Chiếc đồng hồ báo thức này là món quà đặc biệt của mẹ dành tặng em nhân dịp bước vào năm học mới.
Ôi! Chiếc đồng hồ mới dễ thương làm sao! Thoạt nhìn, em đã bị cuốn hút ngay bởi hình dáng tròn xoe như chiếc đĩa sứ của nó. Nhưng không giống với những chiếc đĩa trắng đơn điệu, chiếc đồng hồ được những người thợ khoác cho một bộ quần áo xanh lam biêng biếc. Mặt đồng hồ hình tròn, được làm bằng nhựa cứng, trong suốt. Nhờ sự trong suốt, mà chúng ta có thể nhìn được những con số đang ngay ngắn đứng bên trong. Các con số chẳng khác nào những chú lùn đầy màu sắc. Chúng lúc nào cũng nắm tay nhau, rồi xếp thành một vòng tròn để chơi trò mèo đuổi chuột với họ hàng nhà kim. Nhà kim không đông anh em như nhà số. Gia đình này chỉ có bốn người, chúng được cố định với nhau bằng một núm tròn, nho nhỏ, bóng nhoáng. Cái núm cứ như cố giữ chúng lại, không cho chạy lung tung vì ham chơi. Anh cả kim giờ đứng đầu. Anh ta to béo nhất, lùn tẹt nhưng tính tình vô cùng cẩn thận, tỉ mỉ nên lúc nào cũng chỉ nhích từng chút một. Chắc anh sợ mắc sai lầm về thời gian. Anh lúc nào cũng vận một bộ vest đen bóng bẩy, trông rất hợp với dáng vẻ đứng đầu. Xếp thứ hai là anh kim phút. Anh này trông khá điển trai khi diện bộ cánh màu xanh sẫm. Anh luôn có những bước đi hoàn hảo, không chậm rãi như anh cả, mà cũng chẳng liên liến như cậu em của mình. Cậu em trai út nhà kim có tên là kim giây, nghịch ngợm lắm. Cậu ta có dáng người gầy gò, thanh mảnh, trông chẳng giống hai người anh khỏe mạnh, lực lưỡng. Ấy thế mà, thể lực của cậu rất tuyệt vời. Cậu lúc nào cũng là quán quân trong các cuộc thi, trò chơi với mọi người. Cậu lúc nào cũng vui vẻ cất vang bài ca tích tắc tích tắc, nghe rất vui tai. Cuối cùng là bé kim báo thức nhỏ nhất nhà. Bé luôn là người giữ nhiệm vụ quan trọng nên lúc nào cũng nhẹ nhàng trong bộ váy vàng hoa. Bé ngoan ngoãn đứng nhìn các anh vui đùa. Hễ bị anh kim giờ trêu đùa, bé liền cất tiếng khóc kì lạ mà cũng quen thuộc “reng…reng…reng”. Việc nghe tiếng khóc này vào mỗi sáng đã trở nên rất đỗi thân quen với em. Nhờ nó, mà mỗi ngày em đều dậy đúng giờ và cảm thấy vui tươi lạ thường.
Mặt đằng sau là một bộ phận không thể thiếu của đồng hồ. Mặt này có chỗ để em có thể thay pin, điều chỉn giờ giấc sao cho hợp lí. Quan trọng không kém là chiếc chân đỡ vững chãi để đồng hồ không bị lăn lông lốc như những quả bóng trên sân. Nét dáng yêu, duyên dáng của chiếc đồng hồ và thu hút em ngay từ lúc đầu tiên nhìn thấy chính là những viên kim cương nhỏ trên cùng. Những viên kim cương này xếp liền nhau tạo thành một chiếc vương miện lấp lánh. Chiếc đồng hồ của em lúc nào cũng cần mẫn, chăm chỉ. Lúc em nghỉ ngơi, nó cũng không ngừng làm việc mà không hề biết mệt. Nhờ có đồng hồ, em đã biết quý trọng thời gian hơn, biết sắp xếp mọi việc sao cho hợp lí hơn.
Thời gian trôi qua, cũng gần một năm rồi, chiếc đồng hồ vẫn vẹn nguyên như mới, bộ cánh xanh biếc giờ đã đầy những hình dán vui nhộn. Chiếc đồng hồ như một người bạn thân yêu của em vậy, nó không chỉ đưa thời gian trôi mà nó còn lưu giữ những kỉ niệm buồn vui qua thời gian. Em hứa sẽ luôn gìn giữ nó thật tốt để luôn đồng hành với em đón chào ngày mới.
Bài tiếp: TLV: Tả một đồ vật trong nhà em yêu thích