Tập làm văn: Tả cánh đồng lúa
Trong chúng ta ai cũng đã từng nghe những lời ca tha thiết, trong sáng qua bài hát “Em đi giữa biển bàng” chắc chưa quên “Em đi giữa biển vàng/ Nghe mênh mông trên đồng lúa hát/ Hương lúa chín thoang thoảng bay... ”. Hình ảnh cánh đồng lúa bát ngát, mênh mông có lẽ là hình ảnh đẹp nhất nơi vùng quê thanh bình, yên ả.
Ngày hè, ông mặt trời thức giấc từ lúc sớm, chiếu những tia nắng ban mai xuống mặt đất. Dưới nắng, muôn giọt sương đêm đang đọng trên bông lúa lấp lánh như những viên kim cương. Chắc tối qua cơn mưa rào đã đem chúng tới. Từ xa nhìn lại, cánh đồng lúa trông như một tấm thảm vàng ươm phấp phới, vô cùng mềm mại. Vẻ mềm mại có được nhờ chị gió cứ bay qua bay lại, làm muôn cây lúa ngả nghiêng.
Mặt trời đã lên cao hẳn. Lúc này, những cây lúa vươn mình khoe những bông lúa trĩu nặng. Cây lúa cao chừng nửa mét, mọc chụm thành từng khóm. Nhìn từ xa, chẳng ai có thể biết độ cao của chúng, những khóm lúa mọc đều tăm tắp như thảm cỏ. Bông lúa chi chít những hạt, hạt nối tiếp nhau cong cong trĩu xuống. Ngày còn non, cánh đồng lúa xanh mướt một màu. Ấy thế mà chẳng bao lâu, lúa ra đòng rồi trổ bông trĩu hạt. Thật diệu kì!
Tôi biết, sự diệu kì ấy có được nhờ bàn tay của những bác nông dân chăm chỉ, cần cù và lam lũ. Ngày ngày, các bác ra đồng thăm ruộng của mình, trên môi nở nụ cười tươi nét tươi của nắng, của lúa. Chắc các bác hi vọng một mùa bội thu đây mà. Bỗng, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa rào bất chợt của mùa hè. Mưa rào rào, xối xả. Mưa dội thẳng dòng nước xuống cánh đồng. Các bác nông dân vội tìm cách thoát nước cho đồng ruộng. Những bông lúa ngả nghiêng theo gió, âm thầm hứng chịu muôn hạt mưa rơi xuống. Chúng chẳng khác nào những người chủ của mình, hiên ngang chống chọi với mưa gió, với khắc nghiệt của thời tiết để đem tới những hạt lúa chắc nịch.
Mưa tan. Mặt trời dần chuyển mình về phía Tây để khép lại một ngày dài. Vòm trời được dệt một màu cam rực. Tôi bỗng nhiên nghĩ về bức tranh sơn dầu với hai nửa gam màu nóng, màu cam của vòm trời, màu vàng của cánh đồng. Bức tranh ấy thật đẹp làm sao. Vẻ đẹp kết tụ từ mưa nắng của đất trời, từ mồ hôi, nhọc nhằn của những người nông dân.
Bài trước: Tập làm văn: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm Bài tiếp: Tập làm văn: Tả lớp học của em