Tập làm văn: Tả cây ăn quả mà em thích
Cuối xuân, ông mặt trời vươn mình qua đám mây bạc trắng để chiếu những tia nắng mới rực rỡ và ấm áp xuống mặt đất. Vì thế mà đồi cam quê tôi ngày càng trở nên nổi bật với muôn hoa trắng muốt. Sắc hoa đã khoác cho mảnh đất núi non hùng vĩ một chiếc áo đẹp đến bất ngờ.
Nhìn từ xa, người ta còn nhầm tưởng đồi cam là tấm thảm trắng bằng nhung êm mượt. Tới gần, ta mới thấy đó là những cây cam đang đội chiếc ô hoa rực rỡ. Vườn cam được trồng từ hơn mười năm nay, từng cây cam đã cao chừng vài mét. Rễ cam đâm sâu vào lòng đất. Thân cây vững chãi chắc khỏe nâng đỡ từng cành, từng cành. Cây cam không quá to lớn nhưng nhiều cành lắm. Bởi từ lúc còn thấp nhỏ, các bác nông dân đã khéo léo cắt tỉa ngọn với mong muốn cây cam sẽ tỏa ra nhiều cành. Cành lớn mập mạp, cành nhỏ khẳng khiu cứ đan xen vào nhau như chúng đang đoàn kết để phát triển tươi tốt hơn nữa. Cành cam luôn dẻo dai, nâng đỡ tán lá xum xuê. Một vài lá ở ngọn màu xanh non tơ óng biếc. Cùng họ hàng với nhà múi nên lá cam thuôn dài trông gần giống với lá bưởi, to bằng lòng bàn tay em. Mùa này, hoa cam nở rộ. Bông hoa nhỏ xíu, bung xòe năm cánh như ngôi sao bằng kim cương óng ánh. Hoa kết từng chùm, từng chùm trắng muốt, đua đưa trước gió. Gió cũng bị mê hoặc bởi hương thơm thoang thoảng, dịu mát của hoa cam. Chị cứ mải miết vui đùa, đưa hương cam len lỏi qua kẽ lá rồi phảng phất khắp xóm làng.
Hạ về, muôn cánh hoa rụng đầy mặt đất. Cây cam chi chít những quả, quả một, quả chùm hai, chùm ba trĩu cả cảnh. Quả cam xanh màu xanh của lá, tròn trĩnh, căng mọng. Thu tới, cam được khoác một chiếc áo mới vàng tươi, muôn trái cam chín mọng gọi người tới cắt. Nắng thu vàng nhẹ chiếu càng làm những quả cam thêm phần bóng mỡ, đầy hấp dẫn. LCam căng tròn, bóng bẩy khi cắt chúng ra, chúng ta sẽ thấy những múi cam mọng nước. Ai đã từng nếm cam quê tôi chắc không thể quên hương vị ngọt lịm, thơm mát của nó.
Theo thời gian, cam cứ thế đơm hoa kết trái như một điều quen thuộc. Hương hoa thơm ngan ngát, vị trái ngọt đậm đà, đó chính là kết tinh của đất trời ban tặng, cũng là thành quả của mồ hôi, công sức những bác nông dân quê tôi. Đối với những người con mảnh đất này, hương cam chính là hương vị quê nhà.
Bài trước: Tập làm văn: Tả cây có bóng mát Bài tiếp: Tập làm văn: Tả vườn cây vào buổi sớm đẹp trời