Tập làm văn: Tả cảnh đẹp quê hương em
Ai trong chúng ta khi sinh ra cũng đều có quê hương - nơi chôn rau, cắt rốn. Giống như bao người khác, tôi cũng rất yêu quê hương của mình. Tôi yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu cảnh núi non hùng vĩ, yêu những dòng sống xanh mát, yêu sự chân chất, cần cù, nặng nghĩa, nặng tình của người dân quê tôi. Và tôi yêu cả cảnh đẹp đặc biệt nơi quê – những đêm trăng rằm soi sáng muôn nơi.
Khi màn đêm buông xuống, bóng tối dần bao trùm khắp làng trên xóm dưới. Một chiếc chăn sao hiện lên mờ ảo rồi rõ dần. Chẳng bao lâu, mặt trăng cũng đã nhô lên khỏi dãy núi trùng điệp. Trăng tháng tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao trên bầu trời xa. Ánh trăng bàng bạc tinh nghịch xuyên qua các kẽ lá, nhuộm một màu trắng xóa khắp ao hồ, cây cối, con đường. Càng lên cao, trăng càng sáng rõ. Lúc này, nhìn mặt trăng tròn vành vạnh trông như một chiếc mâm đang bay lơ lửng giữa không trung. Chiếc mâm đặc biệt này đã giúp quê hương tôi chìm trong một thế giới diệu kì. Dòng sông Đáy đang mỉm cười thật tươi khi nó thấy mình như đẹp hơn trong chiếc áo đen đính vầng trăng sáng và hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Sông như muốn ánh trăng chỉ là của riêng mình nên nó liền chộp lấy thứ ánh sáng mà chị Hằng ban xuống. Hình như cỏ cây, hóa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng nên chúng xòe hết cờ bàn tay của mình để đón ánh sáng kì lạ kia. Mọi vật đều im lặng để ngắm nghía và cảm nhận vẻ đẹp của đêm trăng. Lũy tre được ánh trăng soi vào cũng đẹp hơn hẳn. Lũy tre từ từ ngân lên khúc nhạc đồng quê đặc sắc. Khúc nhạc ấy mới du dương và êm đềm biết bao! Khúc nhạc rì rào làm cho mọi vật tưng bừng nhảy nhót dưới ánh trăng bạc. Thảm lúa vàng dập dờn, nhấp nhô như từng làn sóng nối đuôi nhau đến tận cuối trời. Sao mà cảnh đêm trăng kì diệu đến vậy! Lũ côn trùng cũng góp vui bằng tiếng kêu ra rả như hòa vào khúc dạ nguyệt ban nãy. Cây lá như được rắc lên những hạt vàng, hạt bạc từ trên trời rơi xuống. Hương lúa quyện với hơi sương khiến cho vùng quê thoảng một mùi thơm nhè nhẹ. Hồi còn bé, cứ đêm trăng là tôi lại ngây thơ hỏi mẹ rằng, sao ông trăng luôn đi theo chúng ta. Mẹ tôi bảo trăng đi theo để soi sáng cho mẹ con mình và vì chú Cuội trên cung trăng rất nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương và nhớ lũ trẻ quê chú nên lúc nào cũng dõi theo.
Cảnh trăng đêm nay thật đẹp! Tôi luôn ngỡ rằng cảnh đêm trăng thanh bình, yên ả ở quê tôi là đẹp nhất. Những đêm trăng như vậy càng làm tôi yêu thiên nhiên hơn, yêu quê hương của mình hơn.
Bài trước: TLV: Tả cảnh ngôi trường thân yêu của em nhiều năm qua Bài tiếp: Tập làm văn: Tả cảnh khu vườn vào buổi sáng sớm