Tập làm văn: Tả cây bàng
Nhắc về mái trường thân yêu là trong em lại nghĩ về hình ảnh những người thầy, người cô miệt mài trên bục giảng, về những người bạn chăm chỉ và tốt bụng trong lớp và về cả hàng cây xanh mát quanh sân trường. Nhưng em ấn tượng nhất là cây bàng nằm ngay trước cửa phòng học của lớp em.
Nhìn từ xa, bàng với tán lá tròn xoe như một cây nấm xanh khổng lồ. Khi tới gần, bàng lại hiện lên với vẻ cao lớn, cổ thụ. Thân cây cao vút, vươn thẳng lên trên. Quanh năm, thân bàng vẫn chỉ khoác một chiếc áo nâu đen, xù xì. Nhưng vẻ xù xì này không nói lên sức mạnh bao năm qua của nó. Thân bàng luôn vững chãi để nâng đỡ các cành lá xum xuê, xòe tán rộng.
Ông trời như biết bàng yêu nắng, yêu mưa nên mỗi mùa, ông lại dệt cho tầng lá bàng một chiếc áo choàng với màu sắc khác nhau. Mùa xuân, lộc bàng nảy nở, bàng dịu dàng khoác trên mình chiếc áo xanh nhạt. Những đàn chim ríu rít thi thoảng lại nồ đồ nhau trên những ngọn lá non tơ. Hè tới, lá bàng xanh mướt như những viên ngọc lấp lánh dưới nắng mới. Có lẽ, cứ hè về thì bàng lại trở lại độ xuân thì, nét đẹp của nó luôn rực rỡ nhất, lôi cuốn nhất. Hoa bàng cũng nở rộ ở thời điểm này. Lúc còn hé nụ, hoa màu xanh nhạt. Khi bung nở, hoa bàng trắng xóa. Hoa nhỏ li ti mọc dọc theo chùm như hoa lộc vừng. Chẳng mấy chốc, những bông hoa li ti ấy kết trái. Quả bàng to hơn hạt mít, xanh mướt một màu xanh của lá. Khi thu tưới ánh vàng xuống tầng lá, quả bàng bắt đầu chín. Chùm bàng vàng óng, khẽ đung đưa trong làn heo may. Tụi học trò chúng em lại ra sân nhặt bàng để ăn hoặc chơi đùa. Vị chua chua, ngòn ngọt của bàng chắc có lẽ nên gọi riêng là vị học trò.
Khi bầu trời bỗng hiu hắt với muôn đám mây xám bạc thì thu dệt cho bàng chiếc áo vàng ươm. Chẳng mấy chốc, chiếc áo biến màu thành đỏ tía. Sân trường em như bừng sáng hơn nhờ sắc đỏ của lá bàng. Nhưng rồi, khi mùa đông dần gõ cửa, lá bàng bắt đầu rơi rụng. Từng đợt gió mùa tràn về, lá rụng nhiều hơn. Khắp mặt đất phủ đầy những lá. Cành bàng trở thành khẳng khiu và đơn độc. Có lẽ, bàng phải mạnh mẽ lắm, dũng cảm lắm mới cởi bỏ tấm áo để một mình trơ trụi đi qua mùa băng giá. Dù băng giá, bàng vẫn hiên ngang đứng đó bởi nó biết rằng chỉ 2-3 tháng nữa thôi ngày xuân sẽ tới, những chồi non lộc xanh sẽ lại bắt đầu đâm chồi, nảy nở để bàng lại tươi tốt và tràn đầy sức sống.
Dù ở nơi đâu hay vào lúc nào nào, cây bàng mãi mãi là người bạn vô cùng thân thiết của học trò chúng ta. Và sẽ chẳng ai quên những chiếc áo mới lộng lẫy của bàng mà trời đất thêu dệt riêng cho nó.
Bài trước: Tập làm văn: Tả cây cổ thụ Bài tiếp: Tập làm văn: Tả cây có bóng mát